Giọng nói già nua của Trần trưởng lão từ tốn vang lên:
- Cô nương, chỉ nên gọi giá khi mình thật sự có đủ tài lực, bằng không thì đây không phải chỗ chơi đùa của nữ hài tử.
Nhân viên chủ trì giữ giọng trung lập nói ra:
- Việc này không trái với nội quy của Bách Ngư Đường. Nếu một người bị nghi ngờ là không thể trả tiền thì người đó cần phải chứng minh một chút. Luật của bổn đường cũng không chấp ghi nợ.
Dạ Vô Song gọi một hạ nhân vào, đưa hắn một cái nhẫn trữ vật, cũng lười nói chuyện với Trần trưởng lão.
Hạ nhân mang nhẫn trữ vật xuống cho nhân viên chủ trì, hắn vừa vận công nhìn vào trong nhẫn thì xanh cả mặt, lúng túng tuyên bố:
- Vị, vị tiểu thư kia có dư dả Tiên Thiên Linh Thạch để chi trả khoản tiền 100 viên…
Lúc này, Hương Hương mới hướng Trần trưởng lão cười nhạt một tiếng:
- Tiểu tử không biết điều.
- Phụt!
Lần này dù tầng hai có đồng loạt muốn thổ huyết thì cũng phải nuốt vào, không ai dám nói gì. Đây là một câu sỉ nhục ném thẳng vào mặt Trần trưởng lão, đám cá kèo như bọn họ hoàn toàn không thể gánh nổi trách nhiệm, nên cả đám đều hoàn toàn câm lặng, không dám nói gì để tránh bị lôi vào vũng nước đục.
Thế nhưng, lạ ở chỗ, bên phía Trần trưởng lão cũng không có đáp lời, chỉ im lặng không thèm nói gì.
Lúc này, Dạ Vô Song mới lười biếng hỏi:
- Ai ra giá cao hơn ta?
Nhân viên chủ trì bình tâm lại, gõ búa gỗ:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-nu-de/1470967/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.