Chương trước
Chương sau
- Thiên...ưm...đừng...

- Ưm... Nhanh quá... Đừng... A...

...

Bên trong Khôn Gian Bổn Nguyên, tại một căn phòng nào đó Vô Thiên đang không ngừng cày cấy trên từng cổ thân thể mềm mại của chúng nữ khiến căn phòng xuân sắc vô biên.

...

Không biết qua bao lâu hắn cũng không nhớ rõ mình đã phóng suất ra bao nhiêu lần nữa nhưng hắn thì vẫn còn sinh linh hoạt hổ, tiểu huynh đệ bên dưới vẫn còn ngạo nghễ đứng thẳng trong khi chúng nữ ai nấy cũng thành một đống bùn nha đến cả khí lữ để giở một ngón tay lên cũng không có.

- Thiên bọn thiếp không được rồi...huynh...huynh mau đi chăm sóc tiểu muội muội mới đi.

Lưu Huỳnh Như hữu khí vô lực nhìn Vô Thiên nói ra sau đó cùng chúng nữ chìm vào mộng đẹp. Vô Thiên nhìn nàng mỉm cười vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nàng sau đó đắp chăn cho các nàng sau đó mới lắc mình rời khỏi căn phòng.

....

Tại một gian phòng khác, một nữ tử mặt tử y đang ngồi trên chiếc giường lớn mềm mại, hai tay vân vê chéo áo của mình. Khuôn mặt nàng xinh đẹp như một đoá u lan đan nở rộ, nhưng hiện giờ trên khuôn mặt tinh xảo kia lại đỏ ửng như có thể trích ra máu, hai mắt to tròn trong veo như mặt nước hồ thu, đôi môi anh đào nhỏ nhắn khe nhếch lên.

- Vô Thiên chết tiệt, xú phôi đản còn làm lớn tiếng như vậy nữa hừ hừ...

- Nàng đang chửi ta sao.

- A...

Nàng đang lẩm bẩm thì bổng dưng bị một đôi tay to hữu lực từ phía sau ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, đem thân thể mềm mại của nàng dán vào một lồng ngực rắn chắc ấm áp, khiến nàng kinh hô một tiếng nhưng khi nghe được giọng nói đáng ghét quen thuộc kia thì nàng mới yên tâm dựa vào lồng ngực rắn chắc, ấm áp kia. Hai người này không ai khác chính là Vô Thiên và Phong Tử Yên.

- Hừ chửi ngươi thì sao, ngươi là xú phôi đảng đáng chết. Ta không những chửi còn muốn đánh. Ta đánh. Đánh chết phôi đản ngươi. Ta đánh...

Nàng hậm hực nói, vừa nói ngọc thủ mềm mại không ngừng đánh bình bịch lên ngực hắn nhưng nàng cũng không có vận dụng chút Nguyên lực nào hiển nhiên chỉ là đánh cho có lệ. Nhưng dù nàng có dùng Nguyên lực để đánh đi nữa thì cũng chả thể làm gì hắn cả.

- Được rồi, đừng nháo ta có chuyện muốn hỏi nàng.

Sau một hồi để nàng đánh đã đời hắn mới xoay nàng lại, đem nàng đặt trên đùi hắn để mặt hai người nhìn nhau sau đó hắn mới nghiêm túc nhìn nàng. Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ đang sát bên khiến nàng không khỏi ngẩn ngơ một chút sau đó mới đỏ mặt cuối đầu im lặng chờ hắn hỏi.

- Nàng có đồng ý trở thành nữ nhân của ta không. Nhưng ta nói trước ta hiện đang có rất nhiều rắc rối đó, hơn nữa ta cũng đã có rất nhiều nữ nhân rồi.

Hắn nhìn nàng thẹn thùng, mới nghiêm túc nói ra nhưng trong ánh mắt loé lên một tia giảo hoạt. Mà nàng nghe hắn nói thì sửng sốt một hồi sau đó hai mắt giống như bốc cháy nhìn hắn, hơi thở cấp tốc tăng cao, khoé mắt còn chảy ra vài giọng nước mắt sau đó mới hung hăng đẩy hắn xuống giường, nắm tay trắng mịn như phấn liên tục vung loạn lên mặt, ngực hắn.

- Hừ tên khốn khiếp, đại phôi đản, đến bây giờ mà chàng còn giám hỏi ta câu này hả. Lão nương đã không thèm để ý gì đi theo chàng mà chàng nói vậy đó hả.

- Hừ hừ nhìn người ta giống người sợ rắt rối sao hả. Dù là ta không thích nam nhân phong lưu nhưng vì chàng ta cũng không để ý vậy mà chàng nói vậy hả.

Nàng giận dữ vừa đấm vừa nói, nhưng khoé mắt lại không ngừng rơi lệ, nhưng dù vậy nàng cùng không hề vận dụng chút Nguyên lực nào để đáng hắn. Thậm chí là không vận dụng chút khí lực của Kim Đan cao thủ nữa, nàng chỉ như một cô gái nhỏ nũng nịu đánh hắn thôi.

Nàng sau một trận loạn đả cũng không có để ý gì nữa ngồi hẳn trên người hắn mà khó nức nở, hai tai không ngừng quệt nước mắt khiến khuôn mặt tinh xảo trở nên lấm lem như chú mèo nhỏ. Hắn nhìn nàng không khỏi có chút sửng sờ, tuy biết nàng có thích hắn nhưng hắn cũng không ngờ nàng lại phản ứng mạnh đến vậy nhất thời làm hắn có chút không kịp phản ứng.

Nhưng dù gì hắn cũng là bậc chí tôn nên cũng chỉ sững người chốc lát sau đó nhanh chóng định thần trở lại. Chỉ thấy hắn khẽ cười một tay nắm lấy vòng eo nhỏ nhắt của nàng, một tay kéo nàng xuống để mặt hai người chạm sát nhau. Trong lúc nàng còn chưa định thần được vì hành động của hắn thì đôi môi nhỏ nhắn đã bị hắn hung hăng dùng đôi môi dày của mình bịt kín lại khiến nàng trợn mắt nhìn hắn. Không để nàng kịp phản ứng hắn đã tiến quân thần tốc đem chiếc lưỡi nhám chui vào trong miệng nàng bắt đầu khuấy động, vừa khám phá trong khoang miệng nàng lại vừa tranh thủ đuổi bắt chiếc lưỡi đinh hương đang ngại ngùng né tránh kia.

Nhưng một thiếu nữ chưa biết gì như nàng sao có thể là đối thủ của một tên lão luyện như hắn được chứ, không lâu sau chiếc lưỡi đinh hương mềm mại của nàng đã bị hắn cuốn lấy. Rất nhanh dưới sự dẫn dắt của hắn nàng đã bắt đầu bắt nhịp cùng với hắn, môi lưỡi hai người không ngừng dinh lấy nhau phát ra từng tiếng chóp chép đầy kích thích. Sau một hồi say sưa trong nụ hôn, khi nàng sắp không chịu nổi thì hai người mới tách nhau ra, khi hai đôi môi tách ra lại kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh dính lên đôi môi đỏ mọng của nàng khiến nó trở nên vô cùng kiều diễm.

- Xin lỗi. Giờ nàng có đồng ý trở thành nữ nhân của Vô Thiên này không.

Hắn thâm tình nhìn chăm chăm vào khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng hồi lâu mới lên tiếng.

- Ân.

Nàng khẽ gật đầu sau đó đỏ bừng mặt, đầu cuối xuống như muốn đem khuôn mặt đỏ bừng như quả táo chín chôn vào trong bầu ngực no đủ của mình.

Hắn cũng không chần chờ nữa mà xoay người lại đem thân thể mềm lại của nàng đè xuống dưới thân, hai tay nhanh chóng đem quần áo của hai người thoáng cái cởi sạch.

Nhất thời một thân hình mềm mại hoành mỹ đã bại lộ trước mắt hắn. Khuôn mặt tinh xảo, hai má đỏ ửng kiều diễm, cổ ngọc thon dài trắng mịn cao ngạo như một chú thiên nga, ngọc thủ mềm mại không xương, xương quai xanh tinh xảo. Trước ngực là hai đại bạch thỏ trắng mịn, tuy vô cùng to lớn nhưng lại không chút rủ xuống mà ngạo nghễ ưỡng cao lại thêm hai hạt anh đào đỏ hồng khiến chúng càng trở nên hấp dẫn. Bên dưới là tiểu phúc trơn nhẵn thon thả không chút mỡ thừa nào, tiếp tục đi xuống là một mảng rừng rậm xanh tốt đanh cố che đi một khe suối thần thánh. Bên cạnh đó là đùi ngọc thon dài săn chắc cùng với mấy ngón chân ngọc tinh xảo mềm mại.

Hắn hai mắt bốc hoả nhìn vào cơ thể mềm mại trước mặt như thể một con Sói đói nhìn thấy một chú Cừu non đang nằm ngủ ngay trước mắt. Hắn nuốt mạnh một ngụm nước bọt đem ma trảo dời tới một bên thỏ ngọc của nàng bắt đầu nhào nặn, một bên lại đem đại bạch thỏ kia ngậm vào trong miệng, lưỡi hắn đảo một vòng quanh quần vú hồng hào sau đó lại đánh lên hạt anh đào nhỏ nhắn, thỉnh thoảng lại dùng răng cạ nhẹ khiến nó trở nên cứng ngắc chia thẳng lên trời, mà chủ nhân chúng chúng thì phải cắn chặt răng để tránh mình phải rên rỉ vì khoái cảm nhưng vẫn thỉnh thoảng phát ra những tiếng hừ hừ qua kẻ răng.

Mà bên ngực còn lại cũng được hắn chăm sóc tỉ mỉ, chú thỏ trắng bị hắn nhào nặn thành đủ mọi hình dáng, sau đó hắn lại dùng hai ngón tay khẽ vân vê hạt đậu đỏ khiến nó cũng nhanh chóng cứng rắn, sau một hồi hắn lại từ bên ngực này chuyển sang bên kia, cuối cùng khi cả hai chú thỏ đều bị hắn " ăn" qua một lần thì hắn mới hài lòng buông tha cho chúng mà bắt đầu đi tìm vùng đất mới.

Hắn bắt đầu từ hai bầu ngực mềm mại của nàng hôn xuống, đem từng tấc da thịt mềm mại của nàng không hề bỏ xót chút xíu nào, từng trận mưa hôn của hắn buông xuống khiến cho da thịt trắng nõn như bạch ngọc của nàng bắt đầu trở nên đỏ ửng mê người.

Cuối cùng hắn kết thúc cuộc du ngoạn của mình sau khi lưỡi hắn nhẹ nhàng lướt qua khu rừng rậm xanh tốt của nàng và dừng trước khe suối hồng hào đang có vài giọt cam tuyền trong suốt rỉ ra. Lưỡi hắn nhẹ nhàng quét qua cánh hoa đỏ hồng sau đó dừng trên hạt đậu đỏ của nàng khẽ đảo.

- Ưm...đừng...ưm...

Khi lưỡi hắn đụng vào hạt đậu nhỏ thì nàng không kìm được mà cất giọng rên rỉ. Nhưng hắn cũng không có dừng lại mà đem lưới mình quét qua vài lần trên cánh hoa kia lại trêu chọc hạt đậu đỏ thêm vài lần khiến nó trở nên đỏ hồng sưng huyết, bên trong nàng bắt đầu chảy ra một ít mật dịch trong suốt bị hắn nuốt hết vào trong bụng. Sau khi nuốt hết mật dịch ngọt ngào kia hắn bắt đầu tiến sâu hơn, hắn dùng lưỡi tách hai cánh hoa xinh đẹp kia tiến sâu vào nơi mềm mại ướt át của nàng.

Bên trong không gian ấm áp mà ẩm ướt kia lưỡi hắn không ngừng tung hoành bên trong khiến nàng xuân thuỷ lan tràn miệng không ngừng cất tiếng rên rỉ ngắt quãng như tiên âm.

- Ư...Thiên...đừng...đừng nghịch nữa...bên dưới thật ngứa...thật khó chịu...

Nàng hai tay ôm đầu hắn không ngừng giãy dựa eo nhỏ miệng rên rỉ không ngừng. Hắn sau khi đánh chén một phen mới ngóc đầu dậy, lại liếm nhẹ khoé miệng còn dính chút mật dịch của nàng khiến nàng nhìn thấy không khỏi một trận xấu hổ làm cho khuôn mặt vốn đã đỏ lại càng đỏ hơn trông như quả táo chín khiến người ta không nhịn được mà muốn cắn một phát.

- Hắc hắc mơi đó mà nàng đã không nhịn được sao vậy để lão công thoả mãn nàng. Nhưng sẽ có chút đau đớn nên nàng phải chuẩn bị tâm lý đó.

Hắn cười xấu xa nhìn nàng sau đó nhẹ nhàng tách cặp đùi xinh xắn của nàng để cho nụ hoa kiều diễm kia hoàn toàn lộ ra, hắn cũng không chần chừ nữa đem cự long thô to của mình chà sát lên cánh hoa một chút để cho mật dịch tuôn ra liên tục mới đem quy đầu đỏ sậm từ từ tiến vào chồn đài nguyên mê người.

- Ư...nhanh một chút...ưm...

Nàng tuy có chút hơi đau nhưng cảm giác khó chịu lại càng nhiều hơn nên nhỏ giọng kêu hắn. Nghe nàng gọi hắn cũng không dám quá nhanh mà chỉ gia tăng tốc độ một chút khiến nàng thoải mái hơn. Chẳng mấy chốc hắn đã chạm phải một tầng bình chướng mong manh hắn hít sâu một hơi đè nén cảm xúc muốn mạnh mẽ tiến vào mà từ từ rút ra một quãng sau đó cuối xuống hôn nhẹ lên vành tai trắng noãn của nàng thì thầm.

- Yên Nhi sẽ hơi đau một chút nàng cố chịu đựng nhé.

- Ân.

Nàng cũng nhẹ nhàng gật đầu một cái xem như đồng ý. Hắn cũng không ngại ngần gì nữa mà mạnh mẽ thúc eo, cự long hung mãnh bắt đầu mạnh mẽ tiến vào vùng đất mới, trong lúc đó hắn rõ ràng cảm nhận được cự long của mình đã xé rách một tấm lá chắn mỏng manh kia, đâm vào sâu thẳm bên trong hoa tâm nàng.

- A...đau...ức...ức...

Mà Tử Yên trong thời khắc bị cự long xuyên phá thân thể xử nữ thì không nhịn được mà kêu lên một tiếng đau đớn, vốn nàng có thể vận dụng Nguyên Lực giảm bớt đau khổ nhưng cô ngốc này cũng giống chúng nữ không hề vận dụng chút lực lượng nào mà cam tâm chịu đựng đau đớn kia để rồi trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng lại xuất hiện hai giọt nước mắt trong suốt.

Hắn nhìn nàng không nhịn được lắc đầu một cái sau đó hôn lên những giọt nước mắt trên khoé mắt nàng, trong khi đó hai tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve khắt thân thể mềm mại của nàng giúp nàng giảm bớt đau đớn.

Cuối cùng sau hơn năm phút không ngừng kích thích thì chân mày nàng cũng giản ra chứ không nhíu chặt như trước, thấy vậy hắn mới bắt đầu đem hạ thể từ từ chuyển động. Mà nàng vốn ban đầu còn có chút đau đớn nhưng dần dần theo động tác hắn càng ngày càng nhanh thì nàng cũng dần không còn cảm giác đau đớn mà thay vào đó là một cảm giác tuyệt vời như được bay thẳng lên chín tầng mây khiến nàng bắt đầu rên rĩ những tiếng dâm đãng.

- Ứ...thực sướng...ưm...sắp...sắp bay rồi ưm... Bay lên rồi....bay...á...á...á...

Nàng bỗng nhiên cất lên một tiếng rên rỉ cao vút sau đó mật huyệt bắt đầu một trận co rút mãnh liệt đem cự long xiếc chặt không một khe hở đến nổi hắn cũng không thể di chuyển chút nào, mà bên trong hoa tâm nàng một dòng âm tinh ấm áp bắt đầu mãnh liệt phun ra tưới lên đầu cự long, khoái cảm mãnh liệt khiến hắn xem chút đã phải đầu hàng rồi.

Đợi nàng cao trao qua đi hắn lại bắt đầu chinh phạt khiến nàng không khỏi cất tiếng rên rĩ câu hồn, cuối cùng sau hơn bốn tiếng đánh nhau đẫm "nước" thì hai người mới chịu dừng lại sau đó hắn bế nàng sang chỗ chúng nữ rồi cùng nhau chìm vào mộng đẹp. Kết thúc một hồi đại chiến.

Hắc hôm qua định đăng nhưng thấy chap sắc đăng ngắt quãng sẽ khiến tên nào đó vừa định làm gì đó đó lại mất hứng nên thôi để nay đăng luôn cho nó mượt. Miêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.