Đã qua hơn mười ngày, cũng cách lúc Phượng Hoàng gặp âm dương mập hợp khí thật lâu, Đế Tuấn không dám chậm trễ, trực tiếp bay tới Nam Minh hỏa sơn. Tới khi hắn đến, mới biết được một tin tốt và một tin xấu. Tin tốt chính là hai quả trứng của Phượng Hoàng còn chưa bị cướp đi. Còn tin xấu là, nếu chưa bị cướp đi, vậy thì hắn phải tự thân đi đoạt, mà muốn đoạt với Phượng tổ…. Cho dù hắn đã trảm một thi, nhưng Phượng tổ không phải là đối tượng dễ chọc. Cho đến khi đối diện Phượng tổ, Đế Tuấn mới biết mình nghĩ nhiều. “Thần của Thái Dương tinh?” Phượng tổ nằm sấp trên tổ ở Nam Minh hỏa sơn, thấy Đế Tuấn, nói. Đế Tuấn gật đầu: “Phượng tổ.” Phượng tổ yếu ớt mà cười, thanh âm uyển chuyển dễ nghe, lại mang theo một loại uy nghiêm hoa quý (đẹp đẽ quý giá, hoa lệ, hào hoa phú quý): “Ngươi đến đây có chuyện gì? Ta tọa trấn Nam Minh hỏa sơn, cả đời này sẽ không bước ra ngoài.” Đế Tuấn nhìn bộ dạng của Phượng tổ cũng thật ngoài ý muốn, không nghĩ tới Phượng tổ cư nhiên lại suy yếu tới mức này, Đế Tuấn cho dù chính diện đối chiến cũng không sợ, chẳng qua hiện giờ Phượng tổ có trách nhiệm trấn áp, nếu thật sự chống lại chỉ sợ kết nhân quả. Đế Tuấn không quanh co, nói thẳng vào vấn đề: “Ta tới vì nhi tử của ngươi.” Ánh mắt Phượng tổ hiện lên sự kinh ngạc, nàng còn nghĩ Đế Tuấn tới vì khiêu chiến, muốn thế lực còn sót lại của mình, hoặc tới vì giết nàng, nhưng không nghĩ tới, Đế Tuấn vì hai nhi tử của nàng mà đến. “Làm sao ngươi biết?” “Cái ngày tiên thiên mập hợp khí tiến vào cơ thể ngươi, ta cũng có mặt.” Phượng tổ nhắm mắt trầm tư, ý đồ của Đế Tuấn rất rõ ràng, hai con của nàng hiện giờ vẫn còn trong trứng, nếu tiếp tục ở Nam Minh hỏa sơn, cũng phải cố thủ chổ này, chính nàng bị vây ở đây thì thôi, làm nhi tử sống cùng nàng không thể thấy trời trăng….. Phượng tổ nàng không làm được. “Ngươi muốn thu con ta làm đồ đệ?” Ánh mắt Phượng tổ sáng quắc nhìn chằm chằm Đế Tuấn. “Nếu có thể cho ngươi yên lòng, thu làm đồ đệ cũng được.” Vì yêu cầu của lão bà, Đế Tuấn hắn liều mạng, ngay cả bản thân mình cũng đem ra bán. Phượng tổ mỉm cười: “Đế Tuấn, nhớ kỹ lời nói của ngươi, nếu một ngày ta phát hiện ngươi đối xử không tốt với con ta, cho dù phải vi phạm lời thề, ta cũng sẽ bay ra Nam Minh hỏa sơn, đòi lại công bằng cho con ta.” “Ngươi yên tâm.” Phượng tổ rốt cục cũng thở dài nhẹ nhõm, phía sau đem ra hai quả trứng, trong đó một quả lóng lánh kim quang, cực kỳ chói mắt, một quả khác thì lại ngũ thải tân phân (ngũ thải: ngũ sắc: vàng, đen, đỏ, trắng, xanh Tân phân: rực rỡ, sặc sỡ.),quang hoa lưu chuyển(quang hoa: Ánh sáng, ánh quang, ánh sáng rực rỡ),tiên khí tràn đầy cả hai quả trứng đến nỗi gần như tràn ra, Đế Tuấn cuối cùng cũng biết tại sao Thường Hi lại chấp nhất hai quả trứng này đến thế. Cho dù hắn không thể thấy được thứ gọi là số mệnh, chỉ với thiên tư như thế này, thật là một trợ lực lớn. Sau đó, Đế Tuấn bái biệt Phượng tổ, hai quả trứng trong ngực không tha mà nhảy nhảy lên, như cáo biệt mẫu thân của chúng. Xong một hồi này, lại trôi qua nữa tháng. Đến khi Đế Tuấn mang hai quả trứng trở về Thái Dương tinh, phát hiện ánh mắt của chúng thuộc hạ nhìn hắn có chút kì quái. Mỗ Yêu A: Xem dáng vẻ đường đường chính chính của lão đại…. Thật sự là, không nghĩ tới nha! Mỗ Yêu B: Tri yêu tri diện bất tri tâm (1),không nghĩ tới bề ngoài của lão đại là một cầm thú (2),ngay cả nội tâm cũng là cầm thú! (1) Như câu tri nhân tri diện bất tri tâm, do Đế Tuấn là yêu nên thay nhân thành yêu. (2) Bản thể của Đế Tuấn là Tam Túc Kim Ô => loài chim => cầm thú. Mỗ Yêu C: Chậc chậc, chỉ ra cửa một chuyến là đã mang về hai cái, một cái có màu vàng, rõ ràng là thân sinh, không biết mẫu tộc thuộc huyết thống nào? Mỗ Yêu D: Lúc nào cũng gieo rắc, nơi nơi chốn chốn phong lưu, lão Đại quả thực chính là khuông mẫu nam yêu điển hình! (Yêu ở đây kiểu như đẹp, mĩ miều, diễm lệ, trăng hoa) Mỗ Yêu E: Đáng thương tiểu Thường Hi, không nghĩ tới lão Đại xxx không chịu trác nhiệm, còn đem về một nữ nhân đang mang thai về lắc lư trước mặt hắn, hiện tại lại còn vác theo hai quả trở về… Ta có nên đi an ủi Thường Hi một chút không? Mỗ Yêu F: Ta nhất định phải hướng lão Đại nghiên cứu một chút bí quyết, hắn làm như thế nào mà có thể cho hai người bọn họ chung sống hòa bình như vậy? Hai tên ở nhà ta đều ầm ĩ ngất trời, không chú ý một chút liền hại nhau tử thủ, quả thực là so sad! Mỗ Yêu G: Lão Đại quả thực hoa tâm, căn bản không xứng với tiểu Thường Hi, ta nhất định phải chửi rủa thậm tệ kiểu nam nhân ăn không phụ trách như thế này, Thường Hi tốt như thế, rất rất tốt, nếu là ta, cam đoan tuyệt đối toàn tâm toàn ý, thậm chí nhi tử sanh ra ta cũng nguyện ý nuôi. Mỗ Yêu H: Chẳng lẽ có mình ta là chú ý tới lão Đại là cùng Thường Hi và Hi Hòa mạc danh kỳ diệu không biết từ đâu ra cùng HHHHHH với nhau, sau đó cả hai liền hài hòa sao? Có lẽ ta nên thỉnh giáo một chút bí quyết sinh con của hắn, phải biết cả tộc đàn chỉ còn mình hắn, hắn phải khai chi tán diệp làm tộc đàn lớn mạnh hơn nữa mơi được… Đế Tuấn không hiểu ánh mắt của bọn họ khó hiểu hướng nơi Thường Hi ở đi tới, đến khi nhìn thấy bên cung điện một đám quần chúng yêu quái đang vây quanh kích động, đằng sau là Thường Hi vẻ mặt bắt đắc dĩ, tức khắc dừng lại, nheo mắt. “Đế Tuấn! Uổng công chúng ta kính trọng nhân phẩm của ngươi, không nghĩ tới ngươi cư nhiên lại làm ra loại việc này!” “Đúng! Đúng! Ngươi dám cô phụ Thường Hi!” “Khi ngươi cứu chúng ta về, là ai giúp ngươi thu xếp hả? Ai là hậu thuẩn kiên cố nhất của ngươi? Là ai không ngủ không nghỉ một trái tim chỉ hướng về ngươi? Không nghĩ tới ngươi đảo mắt một cái lại đối xử với Thường Hi như vậy! Ngươi cư nhiên cùng Hi Hòa cùng nhau làm như vậy như vậy, ngươi còn thể diện để gặp hắn sao?” “Không chỉ có thế, Thường Hi đang mang nhi tử của ngươi, ngươi còn bỏ mặt hắn, nghĩ Thường Hi không có chổ dựa sao?” “Chúng ta đều là chỗ dựa của Thường Hi!” “Đúng! Chỗ dựa của Thường Hi!” “Nếu ngươi không cho Thường Hi một cái công bằng! Chúng ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi!” “A? Ngươi còn cầm trong tay thứ gì?” “Một quả trứng màu vàng….!!!!!” “Không nghĩ tới ngươi không chỉ làm loạn với Hi Hòa, bây giờ còn đi Hồng Hoang, đem về hai quả trứng!! Không còn gì đáng sống cả! Thường Hi! Yêu quái trên đời này còn nhiều, không hiếm nột cái Đế Tuấn! Như ta, ta tuyệt đối sẽ không làm loạn đằng sau lưng bạn lữ của mình, Lang tộc chúng ta đối xử với bạn lữ là trung thành nhất!!” “Đúng đúng! Còn có ta!” “Ta, ta! Đừng xem bộ dáng gầy yếu của ta, kỳ thật rất mạnh, có tu vi Đại La Kim Tiên cao giai, lập tức liền thăng cấp, Thường Hi ngươi hãy chờ ta!” “Bộ dạng ngươi y chang con gà, vẫn là ta, có cảm giác an toàn hơn!” “Ta! Học thức của ta uyên bác nhất, thông minh nhất, Thường Hi chọn ta là tốt nhất!” “Ta, ta!” “Là ta!” “…” “..” Đế Tuấn coi trò cười trước mặt, lửa ở trong lòng nhen nhóm ngày càng lớn, quả thực tức sùi bọt mép, đỉnh đầu sắp bốc cả khói lên! Không nghĩ tới! Không nghĩ tới! Chỉ là rời nhà một chuyến, trở về cư nhiên nhiều thêm một đám.. Tình! Địch! Cố tình lại trúng lý do không thể nói ra! Quả thực oan thấu trời! Nhìn vẻ mặt vô tội vạ của Thường Hi, Đế Tuấn liền nổi giận. Hừ! Đợi lát nữa trừng phạt ngươi! Đế Tuấn quay đầy, nhìn lũ yêu dang líu ríu trước mắt, nở một nụ cười ôn hòa: “Các ngươi muốn có được sự ưu ái của Thường Hi sao… Đầu! Tiên! Bước! Qua! Xác! Ta!” Đám Yêu quái nhìn vẻ mặt cười đến vui vẻ của Đế Tuấn, không biết tại sao lại giật mình lạnh run! QAQ Lão Đại trông thật đáng sợ! (Beta: Vợ mới ăn chưa được bao lâu lại bị nhiều người dòm ngó, hỏi làm sao mà anh không đáng sợ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]