Làm đồ đệ đầu tiên của Thường Hi, trong khoảng thời gian Tiểu Thanh Long ở cùng cậu, đối với các loại cảm xúc của Thường Hi coi như biết tường tận, dù sao Thường Hi rất dễ hiểu, người ta ai ai cũng sống mấy ngàn năm thì càng ngày càng khôn khéo, cả Tiểu Thanh Long cũng tự bản thân chém giết từ nhỏ mà trưởng thành, nhưng Thường Hi vẫn giống như một ly nước trong, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hết, nên Tiểu Thanh Long không hiểu cậu cũng khó.
Giờ nhìn thấy Thường Hi mất hứng, Tiểu Thanh Long đột nhiên muốn cười, sau đó liền cố gắng co rút xương cốt của mình lại, biến thành bộ dáng thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, gần bằng Thường Hi.
Thường Hi xem hết một màn thấy ngạc nhiên “Ngươi làm bằng cách nào?”
“Cố gắng nén lại xương cốt liền thành.”
Nén lại xương cốt…. Thường Hi thất vọng nhìn Tiểu Thanh Long, còn tưởng rằng thuật biến hóa đại pháp huyền công gì gì đó, ai dè đơn giản chỉ nén lại xương cốt, cái này thì cậu cũng làm được, nhưng hiện tại cậu đã là mười bốn, mười lăm tuổi, nén lại nữa liền thành mười hai, mười ba tuổi….. Càng không thể cao bằng mọi người.
Thôi kệ Tiểu Thanh Long giờ gần bằng hắn, coi như an ủi cõi lòng.
“Ngươi có tên?” Nhiều tiên thiên thần linh khi sinh ra, tên đã có sẵn, không biết Tiểu Thanh Long có hay không.
“Không có.” Tiểu Thanh Long lắc đầu
Thường Hi nghĩ nghĩ, “Vậy kêu Mạnh Chương đi.”
“Tạ sư tôn ban danh.”
Tiểu Thanh Long, a hẳn từ giờ phải kêu là Mạnh Chương, thập phần cao hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/24410/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.