Ngay lúc Cộng Công và Chúc Dung thủy hỏa bất dung, gần như phải phân sinh tử, Nghệ và Khoa Phụ thẳng thắn xuất quỹ, kéo cả vu tộc đến thuỷ triều, ba trăm sáu mươi lăm năm qua đi, rốt cục Thường Hi đang nhàn nhã hưởng thụ cảm giác được hơi hơi đau đớn.
Cái loại đau đớn này quả thật hết sức quen thuộc, Thường Hi khiếp sợ nhìn bụng của mình điên cuồng hấp thu Thái Âm khí, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.
Chẳng lẽ… cậu sắp sinh?
Trợn tròn ánh mắt, Thường Hi dùng sức nắm lông Đế Tuấn ở bên cạnh, suýt nữa đem lông chim vặt sạch, khiến Đế Tuấn dang trong tu luyện tỉnh lại.
Trong nháy mắt Đế Tuấn tỉnh lại hắn liền cảm giác được dị động của Thường Hi.
Đã không còn là lính mới hai phu phu lại không hẹn mà khẩn trương tiếp, tuy rằng đã là lần thứ ba đỡ đẻ, nhưng lần này lại không giống!
Trước kia đều đẻ trứng, còn lần này, cậu sinh ra là bào thai đó!!
# Luận bất đồng giữa sinh con bằng trứng và bào thai #
→ Khi đám động vật trong nhà sinh con thì biết, sau khi gà đẻ trứng có thể kêu vài tiếng cục tác, có thể chạy, nhảy, bay, còn khi chó sinh bảo bảo…. Không chỉ kêu khàn cả giọng, cộng rất hung dữ còn phải yếu ớt mấy ngày.
Cho nên lúc này, mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Thường Hi đau đến nâng không nổi thắt lưng, còn thê nô – Đế Tuấn lại đứng một bên bưng trà đảo nước dâng các loại cỏ non
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373735/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.