Ha hả, cậu vẫn cứ nghĩ con đường chính thống tạo thêm công đức cho Thái Âm để chứng đạo, nhưng trăm triệu lần không ngờ, chẳng qua chỉ dưỡng thương, cư nhiên nháy mắt phân thân ra hàng vạn hàng nghìn, tạo thành một dải ngân hà, chẳng lẽ cậu phải đi theo con đường hóa thân thành hàng vạn, hàng nghìn nhân sinh trăm thái sao?
Nói vui cái gì thế? Đừng đùa cậu chớ?
Thường Hi buồn rầu cảm nhận tình trạng của bản thân, thị giác chỉ trong nháy mắt từ động vật có vú đột biến thành hệ côn trung có hàng vạn, hàng nghìn mắt kép, chẳng qua cao thấp trái phải ba trăm sáu mươi độ không có góc chết thôi mà, cái tư vị cả bầu trời này đều là mắt cậu thật sự quá toan thích, cậu không thể chịu đựng nổi!
Toan thích: dùng để biểu đạt một loại cảm giác mất hồn, sảng khoái hoặc suất ý hồ liêu.
Tất cả các tia sáng, các vị trí, góc độ khác nhau thu vào mắt, nếu về lại hiện đại đi đóng phim, tin cậu đi, chả cần camera, mình cậu là đủ.
Thường Hi nghiêm mặt, đáng ghét nhất là cậu tỉnh lại lâu như vậy rồi, Đế Tuấn cư nhiên không, có, xuất, hiện!
Người nói thương cậu nhất đâu rồi? Có thể có tín nhiệm cơ bản nhất giữa yêu và yêu không?
Đương nhiên Thường Hi không biết, sau khi Đế Tuấn thành Thánh đã đi làm một trận với Nguyên Thủy, nếu không có đạo tổ cứu giúp thì không biết có kết quả gì, Đế Tuấn và năm người khác bây giờ đang bị giam vào phòng tối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373681/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.