“Tiểu Hoa, phụ thân về rồi! Về nhà nhanh lên! Nghe nói lần này thôn trưởng mang về thịt của Tính Tính nữa!” Nam hài vui vẻ lôi kéo tay của nử hài đi về hướng thôn xóm, “Ha ha, đợi đến khi ăn được thịt của Tính Tính chúng ta có thể bước một bước mười trượng, xem xem Nhị Hổ ở Liễu thôn còn dám cười nhạo ta.”
Trên gương mạt kiêu ngạo của nam hài mang theo sự vui sướng, còn tiểu cô nương lại hơi co quắp lại: “Nhưng Tính Tính không phải thần của chúng ta sao? Ta thấy có một bức tranh của Tính Tính trong sách của tế ti.”
Nam hài cau mày: “Tiểu Hoa, muội lại chạy đến chổ tế ti đọc sách, đã nói mấy thứ kia đều là giả, hoàng lịch kia đã bao nhiêu năm, trong sách đó còn nói nhân tộc ta có thể tu luyện đến phiên giang đảo hải (sông cuộn biển gầm) đâu, nhưng ngươi xem, trong thập lý bát thôn chúng ta chẳng có một người có thể tu luyện được như thế.”
“Nhưng mà…..” Tiểu cô nương gọi là Tiểu Hoa còn muốn thanh minh, lại bị tiểu nam hài đánh gãy: “Tiểu Hoa, muội im ngay, sau này không được nói mấy thứ kia, muội muốn bị đuổi khỏi thôn sao? Muội có nhớ nhị thẩm thôn Liễu cách vách sao? Nàng cũng vì thanh minh cho Liễu thần, không chịu bẻ nhánh liễu trên mái hiên để bắt lấy Liễu thần nên mới bị đuổi đi, bây giờ không biết đi tới chổ nào bị yêu quái ăn luôn rồi.”
“Nhưng….”
“Tiểu Hoa!” Trên khuôn mặt nam hài đầy nghiêm túc: “Tiểu Hoa, muội còn nhỏ nên chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373661/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.