Nhìn cảnh tượng trước mắt Long Linh Nguyệt trợn mắt, cái miệng nhỏ há to ra, nàng thật không thể tin vào mắt mình nữa rồi. Long Ám chính là Thánh giả đó tuy chỉ là Thánh giả sơ giai nhưng cũng không phải quả hồng mềm ai muốn bóp thế nào thì bóp vậy mà hắn chỉ hời hợt điểm ra một chỉ đường đường là Thánh cấp lại tan thành tro chỉ còn lại vài cái vẩy rơi ra. 
"Nguyệt Nguyệt đi cứu người thân của nàng thôi. Sao lại ngẩn người ra vậy?" 
Hắn nhìn thấy trạng thái "đứng hình" của nàng thì nghi hoặc hỏi. Hừm không phải lo lắng tên Thánh cấp đó sao hắn đã tiện tay giải quyết xong rồi sao nàng vẫn không chịu đi cứu người chứ. Vâng anh ấy vẫn không ý thức được là hành động "tiện tay" của hắn giống như là một tia sấm giữa trời quang hoàn toàn đánh tan những tin tưởng bấy lâu nay của nàng. Thánh cấp không phải là vô địch, Thánh cấp cũng bị giết một cách dễ dàng như vậy. 
Nữa ngày sau nàng mới hoàn hồn nhìn hắn giống như quái vật 
"Rốt cuộc huynh là cấp bậc gì" 
Nàng không nhịn được nghi hoặc hỏi hắn. 
"Nàng thực muốn biết sao" 
"Ừm" 
"Lại đây" 
Nàng chưa kịp phản ứng hắn đã kéo nàng lại kề sát tai nàng 
"Bí mật" 
Vâng vẫn là hai chữ thần thánh đó 
"Hắc hắc đi cứu người thôi" 
Hắn cười càng rở bước nhanh về phía trước 
"Hừ ra vẻ thần thần bí bí gì chứ, hứ không muốn nói thì thôi" 
Nàng lầm bầm rồi cất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoan-liet-diem-chi-than/3086570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.