Đêm đó, Lục Tư Đường thân trên ngự kiếm, tay ôm đứa bé vẫn còn khóc lớn trở về Thái Dương sơn.
Bên trong, lão chưởng môn đang đứng trước bài vị con gái quá cố của mình thắp hương thì nghe thấy tiếng đứa trẻ khóc lớn vội quay ra. Thì ra là Lục Tư Đường trên tay ôm đứa nhỏ từ bên ngoài về.
Lục Tư Đường thấy sư phụ nhìn mình trên tay dù đang ôm đứa bé vẫn không quên hành lễ với lão chưởng môn: "Bái kiến chưởng môn sư phụ".
"Được rồi, không cần phải hành lễ. Mau giải thích chuyện này là thế nào?"_Lão chưởng môn nhìn thấy bộ dạng của Lục Tư Đường không khỏi ngạc nhiên.
"Bẩm sư phụ, đứa bé này là ta vô tình thấy ở chỗ Bạch phủ, vì nó khóc lớn đến không dỗ được đệ tử cũng rối nên bèn đưa nó trở về. Nếu sư phụ thấy không ổn, đệ tử có thể đưa nó đi nơi khác"_Lục Lục Tư Đường giải thích.
"Không sao, nó không nơi nương tựa ngươi còn định mang nó đi đâu? Cứ sắp xếp cho nó một nơi rồi nhờ người chăm sóc. Nghĩ cũng thấy đáng thương, còn nhỏ như vậy có khi còn chưa bỏ bú vậy mà đã phải rời xa vòng tay của phụ mẫu nó. Đáng thương, rất đáng thương"_ Lão chưởng môn ra vẻ thương hại đứa bé than thở. Chắc hẳn lại nghĩ đến đứa cháu Lục Thừa Phong mới 4 tuổi đã phải rời xa mẫu thân nó mãi mãi.
Lục Tư Đường thấy dáng vẻ của sư phụ cũng chưa chắc không đoán được tâm tư của ông, y nhìn bài vị của nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-diep-yeu/3034677/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.