Có vào cửa tương tư của thiếp. Mới biết nỗi khổ của lòng tương tư.
Tương tư đằng đẵng, ôi, tương tư đằng đẵng!
☆☆☆ ☆☆☆ ☆☆☆
Nửa năm sau
Một cô nương gầy yếu tái nhợt khác thường, mặc một bộ quần áo bằng vảibố hơi lớn hơn nữa còn cũ kĩ gần như không nhìn ra màu cũ, ngồi trongsân nhỏ được vây bằng hàng rào, sưởi nắng, hóng gió. Ngũ quan mềm mạitinh xảo mang theo một tia mỉm cười nhàn nhạt như có như không, như thểrất thỏa mãn.
Thật ra, bây giờ nàng chỉ đang ngẩn người chứ không nghĩ gì, chỉ đơn giản là mỉm cười.
Căn nhà vườn nhỏ này là nhà của cha con Lý gia, còn nàng là bệnh nhân của họ.
Lý Thời Phong là thầy thuốc lang thang, kinh nghiệm nghề y phong phú;Con gái là Lý Uyển Yến, năm nay mười sáu tuổi, rất đáng yêu cũng nói rất nhiều, thường xuyên rủ rỉ rù rì, cả gian phòng đều là tiếng nói của một mình nàng.
Bọn họ đã ở Uyên Quốc được một thời gian, vốn họ muốn di cư sang nướckhác, kết quả đi qua phía dưới một vách núi gặp nàng bị trọng thương lạc trong dốc núi, liền cứu nàng.
Bọn họ biết ngọn núi này có mãnh thú hung dữ, lo hổ sẽ ngửi được mùi máu tanh, vì vậy chỉ làm một ít bước đầu băng bó khẩn cấp, rồi lập tức mang nàng rời khỏi vùng núi, đến tránh ở khu vực an toàn.
Vì nàng bị thương nghiêm trọng, không nên di chuyển quá xa, cho nên bọnhọ tìm thôn nhỏ dưới chân núi để nghỉ chân, cố hết sức cứu nàng đang hấp hối.
Vất vả lắm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau/100433/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.