Editor: Đinh Hương
Beta: An Dung Ni
Hạ Vân Khâm mở mắt ra, điều đầu tiên anh thấy chính là hai gương mặt mơ hồ, thực ra anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng từ giọng nói và đường nét khuôn mặt của đối phương thì không khó đoán được đó là Ngu Sùng Nghị và Peter Vương.
Thấy anh tỉnh lại, cả hai đều cực kì vui mừng.
Không biết bọn họ đã gọi anh dậy bao lâu rồi, bị ảnh hưởng bởi tiếng nổ mạnh nên đầu óc và lỗ tai anh vẫn còn ong ong, xương cốt cả người dường như bị ai đó đánh nát, chỉ hơi cử động một chút thôi đã thấy đau điếng người, trí nhớ cũng bị đứt đoạn, thi thoảng lại hiện ra vài khoảng trắng.
Bên trong đầy hỗn loạn, chỉ có duy nhất một chuyện vui mừng đang từ từ trở nên rõ ràng hơn, không, đâu chỉ vui mừng, đối với anh và cô mà nói, đây quả thực là niềm vui rất lớn.
Vì vẫn chưa thoát khỏi hiểm nguy nên anh không dám để sự vui sướиɠ ấy làm loạn khắp cơ thể mình, thậm chí anh còn sợ đây chỉ là ảo giác của riêng mình nên còn không chịu nhìn Ngu Sùng Nghị lần nữa để xác nhận. Cố đưa mắt nhìn xung quanh, thì ra các anh vẫn đang ở trước cổng trường tiểu học Bồi Anh, nhưng bây giờ cổng trường đã biến thành đống đổ nát, nhìn chỗ nào cũng chỉ thấy bừa bãi lộn xộn.
Có vẻ như trên đùi có một vết thương khá nặng, anh cố gắng ngồi dậy nhưng mất rất nhiều sức để di chuyển, cũng may sau vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau-ngung-lung/3569234/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.