Tan học, Hồng Đậu ra cổng trường đợi anh trai, đợi một lúc lâu vẫn không thấy gì, trong lòng cô biết anh trai không rảnh đến tìm mình nên đành đi về nhà.
Về đến nhà mới phát hiện cậu mợ cũng ở đây, thím Chu đang bận rộn nấu cơm trong phòng bếp, mẹ thì lại ngồi trên ghế sofa an ủi mợ.
Mấy ngày không gặp, dường như mợ đã già đi năm tuổi vậy, cậu cũng trở nên hốc hác.
Nhìn thấy Hồng Đậu hai người cũng chẳng cười nổi, khắp phòng tràn ngập không khí buồn rầu.
Hồng Đậu cân nhắc một chút, e là cậu mợ đã nghe ngóng được việc hai vợ chồng Viên Nhược Lạp bị gọi đến đồn cảnh sát rồi, cho rằng chắc chắn sẽ tìm được gì đó nên mới không thể chờ đợi được đến đây tìm hiểu tin tức.
Thím Chu bưng thức ăn từ phòng bếp ra rồi bày biện lên trên bàn.
Hai vợ chồng ngây người nhìn bát cơm, chẳng ai có tâm trạng để ăn.
“Hôm nay cũng đã là thứ 4, Ngọc Kỳ mất tích từ thứ 7 tuần trước, chưa gì năm ngày đã trôi qua rồi.” Mợ lẩm bẩm nói xong thì nước mắt lại rơi xuống, “Cho dù cuối cùng có tìm được thì cũng sợ là lành ít dữ nhiều.”
“Đừng nói lung tung.” Mẹ gắp cho mợ chút đồ ăn, “Chị quên khi Ngọc Kỳ còn nhỏ chị đã từng đi xem bói cho con bé rồi sao, người ta nói con bé đại phúc đại quý, nếu xảy ra chuyện có thể gặp dữ hóa lành, bây giờ vụ án còn chưa được giải quyết mà hai người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau-ngung-lung/3569156/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.