Hồng Đậu ngồi sau xe, nhiều lần nhìn cửa ra vào tòa nhà Trần Bạch Điệp ở.
Nơi ở này do người phương Tây xây dựng dựa theo phong cách của mấy khách sạn lớn, vị trí nằm ở đường Dật Ma của tô giới Pháp, cách trang trí rất hiện đại, phương tiện đầy đủ, trong tòa nhà còn có thang máy để lên xuống.
Lúc rời khỏi chỗ của Peter Vương, vì tiết kiệm thời gian Hạ Vân Khâm đã gọi một chiếc xe ô tô. Chờ xe tới rồi bảo tài xế về nhà, còn mình thì đảm nhiệm việc lái xe.
Lúc xuất phát, đầu tiên Peter Vương còn ra vẻ không tình nguyện, sau đó thấy Hạ Vân Khâm định khởi động xe, lúc này mới cầm áo khoác, dùng thái độ vô cùng thản nhiên bước lên xe.
Đến đường Dật Ma, Hạ Vân Khâm đỗ xe ở con đường đối diện tòa nhà xong quay sang hỏi Ngu Sùng Nghị: “Bên ngoài nơi ở của Trần Bạch Điệp còn người canh gác nữa không?”
Ngu Sùng Nghị đáp: “Lúc Trần Bạch Điệp vừa mới mất tích, chúng tôi để lại hai người đồng nghiệp canh gác, sau đó bởi vì không tìm được manh mối có ích trong chỗ ở nên bây giờ đã rút hết rồi.”
Hạ Vân Khâm nhìn về phía đối diện: “Vậy cũng đỡ phiền phức rồi, Ngu tiên sinh, bốn người chúng ta cùng đi vào sẽ gây chú ý, không bằng anh lên lầu trước đi, tôi, Ngu tiểu thư và Vương thám tử sẽ vào sau.”
Ngu Sùng Nghị nói: “Nhưng quy định của trạm gác cổng ở đây vô cùng nghiêm ngặt, bình thường muốn đến thăm người sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau-ngung-lung/3569154/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.