Nhà sư vừa nói vừa lắc đầu quày quậy.
Nhà buôn lạnh lùng ngắm nghía nhà sư rồi nói:
- Được lắm! Vậy nhà sư thử đoán cho tại hạ một chữ!
Nhà sư liền dẫn y đến gốc cây, lấy trong tay áo ra một cái ống trúc. Nhà buôn thò tay vào ống lấy ra một cái thẻ cúi xuống nhìn thì là chữ đạo.
Nhà sư coi chữ rồi ngửa mặt lên trời la lên một tiếng úi chào.
Đoạn trỏ vào nhà buôn nói:
- Hỏng bét! Hỏng bét! Tính mạng của thí chủ nguy đến nơi rồi!
Nhà sư sửng sốt giục:
- Hòa thượng nói rõ thử nghe!
Nhà sư đáp:
- Chữ đạo gồm chữ tẩu là chạy đi, và chữ thủ là đầu, thí chủ chuyến này đi Trường An e rằng gặp nạn bay đầu!
Nhà buôn buông tiếng cười lạt, cặp mắt ngó Nhà sư chằm chặp.
Nhà sư không lý gì đến y nữa, cầm ống trúc cất vào ống tay áo.
Nhà buôn đột nhiên vung tay phóng chưởng đánh vào trước ngực Nhà sư nhanh như chớp.
Nhà sư nghiêng mình xoay tay nắm lấy cổ tay của nhà buôn. Hai người đồng thời bị chấn động và lùi lại ba bước.
Nhà buôn lộ vẻ kinh hãi trợn ngược hai mắt, hạ thấp giọng xuống hỏi:
- Hòa thượng! Hòa thượng là ai?
Nhà sư chắp tay đáp:
- Diêu Đại Thiên Vương! Bần tăng là Pháp Minh!
Nhà buôn nói:
- Quả nhiên là hòa thượng. Tại hạ đã được nghe chưởng lực của hòa thượng từ lâu. Bữa nay mới được gặp tại đây. Ha ha! Chùa Thiếu Lâm kể cả chưởng môn phương trượng với hòa thượng nữa là hai đệ nhất cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/37052/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.