Du Hữu Lượng hờ hững ngắt lời:
- Cứ tung xuống hết đi! Miễn là Du mỗ không chui vào một cách hàm hồ là xong.
Tiếng ấm ớ nói:
- Tấm Ma võng này chụp xuống không để cho ngươi né tránh. Nói một cách khác là ngươi phải nghe lệnh bó tay chịu trói. Nếu không thì...
Du Hữu Lượng hỏi:
- Không thì làm sao?
Tiếng ấm ớ đáp:
- Nếu ngươi di động thân hình một chút là bọn ta lập tức hạ sát Nhan Bách Ba.
Du Hữu Lượng run lên, huyết dịch trong người trồi ngược.
Chàng lớn tiếng quát:
- Ông bạn khinh người thái quá!
Người trên sườn núi cười khằng khặc đáp:
- Chúng ta tuân lệnh trên mà làm, chỉ đáng trách ngươi đối nghịch với chủ nhân chúng ta. Chẳng sớm thì muộn ngươi sẽ được nếm một chút thủ đoạn...
Nhan Bách Ba nghe bọn họ đối thoại, la thầm trong bụng:
- Đại ca đừng nghe họ. Cùng lắm tiểu đệ phải chết với chúng là xong.
Nhưng hắn nói miệng gã không thốt nên lời được, đành chăm chú nhìn Du Hữu Lượng đứng cách xa mấy chục trượng.
Du Hữu Lượng trong lòng bối rối, lẩm bẩm một mình:
- Ta biết làm thế nào? Ta biết làm thế nào?
Tiếng ấm ớ lại hỏi:
- Du Hữu Lượng ngươi quyết định ra sao?
Du Hữu Lượng bình tĩnh trở lại đáp:
- Quăng lưới xuống!... Du mỗ đành chịu trói đây.
Chàng nói câu này lòng đau như cắt, vì biết mình không nên khẳng khái một cách bất cẩn như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484326/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.