Người phú thương lùn mập túc Diêu Ưng ngửng đầu ngó thấy Du Hữu Lượng đứng dựa góc tường, lập tức sắc mặt biến đổi. Hắn lật đật đứng dậy lần vào đám đông.
Diêu Ưng ra khỏi nhà rạp, bên này Du Hữu Lượng cũng phát giác ngay.
Chàng vội vã cất bước theo dõi, nhưng làn sóng người đông quá, Diêu Ưng thoáng cái đã mất hút. Hiển nhiên hắn trà trộn vào đám đông chuồn đi rồi.
Du Hữu Lượng đầy dạ hoài nghi thả bước ngoài phố, đột nhiên phía sau có người đặt tay lên vai chàng rồi tiếng người reo:
- Ha ha! Nhân sinh hà xứ bất tương phùng. Không ngờ lại gặp lão huynh ở đây.
Du Hữu Lượng quay phắt lại thì nhìn thấy phía sau mình là một đại hán độ ba chục tuổi đang nhìn chàng mỉm cười. Chàng cũng ung dung cười nói:
- Té ra là Tô huynh, lâu nay chưa được gặp...
Lòng chàng không nhịn được tự hỏi:
- Sao lại có chuyện thế này? Tô Bạch Phong đến đây làm chi?
Đại hán đó chính là Tô Bạch Phong. Y gặp Du Hữu Lượng cũng rất đỗi ngạc nhiên:
- Huynh đài cũng đến đây coi miếu hội ư?
Du Hữu Lượng hơi động tâm đáp:
- Tại hạ ngẫu nhiên qua đây không ngờ lại gặp buổi thịnh hội. Còn Tô huynh...
Tô Bạch Phong ngập ngừng đáp:
- Việc này không dám dấu huynh đài... Tiểu đệ tới đây có việc.
Du Hữu Lượng không ngờ y nói trắng ra chẳng úy kị gì, chàng ngạc nhiên một chút rồi nói:
- Tiểu đệ vừa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484288/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.