Tên đội trưởng thân binh nói:
- Đại soái đang ở trên thành đốc chiến. Xin Tổ tướng quân hãy chờ một phút.
Tổ Đại Thọ dừng ngựa nói:
- Chúng ta cũng lên thành coi.
Giữa lúc ấy phía trước có đội kỵ sĩ chạy tới hộ vệ một lão già mặt mũi thanh tú đi tới. Du Hữu Lượng vừa ngó thấy đã nhận ra nhân vật mà chàng được gặp hai lần rồi. Chính là Tùng Liêu đốc soái Viên Sùng Hoán.
Viên đại soái ở đằng xa ngó thấy Tổ Đại Thọ đã reo lên:
- Đại Thọ! Tướng quân đến đây vừa may. Đội Hồng y đại pháo cũng đến cả rồi chứ?
Tổ Đại Thọ tiến lên đáp:
- Viên đại soái! May mà tiểu tướng không đến nỗi nhục mạng.
Viên Sùng Hoán nắm lấy hai tay Tổ Đại Thọ nói:
- Nếu tướng quân mà đến chậm vài ngày thì chắc là chúng ta vĩnh biệt rồi.
Bao nhiêu công trình kháng Thanh từ trước sẽ tan ra mây khói.
Lão nói rồi dẫn hai người vào trong viện.
Tổ Đại Thọ mấy lần toan báo cáo tình hình, nhưng nhìn thấy sắc mặt đại soái lại không nỡ nói ra.
Mọi người xuống ngựa vào nhà.
Tổ Đại Thọ đưa mắt ra hiệu cho Du Hữu Lượng cũng theo vào.
Mọi người an tọa rồi, Viên đại soái liếc mắt nhìn Du Hữu Lượng. Tổ Đại Thọ vội đứng lên giới thiệu:
- Vị này là Du đại hiệp dọc đường y đã giúp công bảo vệ pháo đội. Nếu không có y thì đội pháo của chúng ta mấy phen đụng phải phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484242/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.