Thiếu niên hơi biến sắc mặt, gã không quay đầu lại đi thẳng vào giữa chợ. Phía sau có bảy tám người vừa già vừa trẻ đi sau cách một quảng xa.
Du Hữu Lượng trong lòng đã nẩy ra mối hảo cảm với Sính Đình Tiên Tử, bất giác chàng cũng xuống lầu đi sau mọi người.
Đi trong khoảng thời gian chừng ăn xong bữa cơm thì trước mặt hiện ra một dòng nước chảy quanh co. Bốn mặt đều rừng cây rậm rạp, cỏ dại mọc đầy. Trên khe suối bắc một cây cầu tre để sang ngang.
Sính Đình Tiên Tử lạnh lùng hỏi:
- Cao lão đầu! Công việc giữa lão và ta đã kết thúc rồi sao còn đến kiếm ta để rắc rối? Hay là không muốn sống nữa?
Lão già đi trước đám người này tức giận lớn tiếng:
- Tiểu nha đầu! Ngươi ỷ vào lực lượng của Vô Vi đạo trưởng đi gạt gẫm người, gây chuyện thị phi. Đồng đạo giang hồ khó chịu với ngươi nhiều rồi. Bữa nay ngươi phải ra chỗ công đạo.
Sính Đình Tiên Tử hỏi:
- Cao lão đầu! Lão muốn sao bây giờ?
Cao lão đầu đáp:
- Ta muốn rằng con tiểu nha đầu phải khấu đầu lạy ta ba lạy và xin lỗi ta trước mặt động đạo võ lâm. Ta thương người nhỏ tuổi lại là một tên nha đầu không cha mẹ sẽ bỏ qua đi cho.
Sính Đình Tiên Tử nổi giận hét lên:
- Cao lão đầu! Lão không nể mặt Vô Vi đạo trưởng thì rồi đây đệ tử phái Võ Đương sẽ đến tìm lão. Lão dám thóa mạ bản cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484230/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.