Đặng Toán kiên trì chiến đấu hồi lâu, khiến Maha Shila không phá được, càng nóng ruột hơn. Lúc nãy đã có liên tiếp mấy đợt xin cứu viện từ căn cứ phía bắc, giờ lại không còn, không biết tình hình nơi đó thế nào, là vì bị vây quá ngặt không cho người ra được, hay là đã thất thủ. Nhưng Maha Shila cũng không dám thu binh khi chưa đánh tan được Đặng Toán. Nếu như căn cứ phía bắc đã mất, kéo lên chỉ là vô ích, mà có thể bị Đặng Toán kẹp từ phía sau. Quân mình sẽ mất tinh thần rồi bại trận. Chẳng thà đánh tan Đặng Toán ở đây, lấy chút công lao bù vào vậy.
Maha Shila nghĩ thế, càng thúc quân đánh gấp, tuy nhiên quân Đặng Toán không có yếu, Đặng Toán cho thân tín chỉ huy các cánh quân khác. những người này là thân tín của ông ta, từng cũng ông đánh nhiều trận, nên hiểu được ý của chủ tướng, chỉ cần cờ quạt biến động là hiểu được cần làm gì, không mất thời gian báo tin, mà năng lực của những người này cũng tốt, hoàn toàn đủ sức làm chỉ huy. Toàn quân phối hợp như một thể thống nhất, có lúc một toán quân giả vờ thất thế, khiến quân Chiêm lao nhanh vào, nhưng hai cánh bên cạnh đã sớm biết kế này, nên cho quân ấp vào cùng cánh dụ địch đánh ngược lại, tiêu diệt kha khá quân địch, lại như lần khác họ có thể tổ chức một cú xung phong, rồi lùi lại với sự tiếp ứng tức khắc. Những đòn tấn công này làm loạn nhịp tấn công của quân Chiêm, khiến chúng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2576138/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.