Bên trong P'Lư đánh giết những kẻ cố phá cổng, bên ngoài các đội quân cứu viện cũng bắt đầu hành động. Họ đi vòng quanh, đánh trống, reo hò, thổi tù và để khiến địch biết tới sự hiện diện của mình, không thể toàn lực công thành, thế đã là sự trợ giúp lớn nhất dành cho đám người P'Lư rồi. Tất nhiên, nếu đối phương coi họ không dám tấn công mà toàn lực công thành, bọn họ cũng sẽ cho chúng biết mùi lợi hại. Chỉ huy quân cứu viện là Lý Tuấn, người không có lý do gì phải tham công liều lĩnh, lại cũng đủ bản lĩnh để quyết chiến khi thấy cần.
Hai ngày sau, do không thể toàn lực công phá, đồn lũy quân miền xuôi vẫn đứng vững. Lúc này, tinh thần quân Chiêm- Thượng bắt đầu sa sút nhẹ. Nếu như là P'Lư, cậu ta có lẽ không bắt được thời cơ này để ra tay, nhưng những tay tham mưu cho P'Lư thì phát hiện được vụ này. Ngày công thành thứ tư, quân địch còn đang leo tường, cố chiếm một góc, quân bên ngoài lại đi phá cửa,... thì cổng mở tung, P'Lư dẫn quân xung trận, chém giết lung tung cả.
Đúng như câu nhất cổ tác khí, quân Chiêm- Thượng lúc này chiến ý đang xuống, bị đánh thì phản công yếu ớt hoặc bỏ chạy, thậm chí vứt cả vũ khí ra đất. P'Lư dẫn quân đi phá một trận, đang đánh hăng thì có kèn báo hiệu rút lui. Tuy đang hăng tiết, P'Lư vẫn ra lệnh lui quân, quân sĩ . Các binh sĩ đang đánh hăng, lại bị bắt lui, nhiều người thì nhìn thấy trên đất có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575792/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.