Bàn chuyện thì thống nhất là xây xưởng rèn có lợi, nhưng lợi nhuận không tự dưng xuất hiện. Trước tiên, cần phải xây dựng xưởng, chuẩn bị cơ sở hạ tầng, nguyên liệu, nhiên liệu. Sau đó là nơi tiêu thụ, vận chuyển, quản lý kho bãi. Hàng bao thứ phải lo. Nhưng mà quan trọng nhất là nhân lực. Không có người làm việc, tất cả những thứ đó đều vô vọng.
- Vậy để tcha bảo lính tới bắt mấy chục tên man là xong, có gì mà trông con có vẻ khó khăn thế.
- Cha, cha quên Hoàng Anh Minh sao lại chịu giúp rồi ư? Cậu ta không tham tài, không tham chức, không tham sắc, là một người quân tử chính hiệu, muốn thực hiện hoài bão lớn lao là việc dùng sức bản thân mà giúp người. Con nói rằng làm việc này có thể kiếm lợi cho dân bản địa, thì cậu ta mới chịu làm việc.
- Chà, làm việc mà lằng nhằng quá đi!
- Cha, nghe con lần này đi. Con đã hỏi thăm về làng Hồng Bàng rồi, thực sự nơi đó đã thay da đổi thịt sau khi phát triển các loại máy móc này đấy. Chỉ vì chỗ đó xa xôi quá, cho người tới học hay thuê người lên sẽ tốn thời gian, chứ không con đã cho người tới đó rồi.
- Được rồi, cha sẽ nghe con. Vậy làm sao để giải quyết việc nhân công đây.
- Dạ, cái này thì con cũng chưa thực nắm rõ, mà có làm lắm khi ngược ý Hoàng Anh Minh là không hay. Vì thế con mong cha nói với bác Tín, nhờ bác ấy để Hoàng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575632/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.