- Cha, người mau uống chút nước, hạ hỏa đi đã!
- Hừ! Ta thật sự quá thất vọng, đám nhãi con kia không có chút lý tưởng gì sao! Dù cho nơi đây thật sự có khó khăn, thì cũng phải nhớ tới việc bản thân học chữ thánh hiền, phải biết noi gương người xưa. Cái gì là bần tiện bất năng di, phú quý bất năng dâm, uy vũ bất năng khuất, chúng để đâu hết rồi hả.
Cô gái nhìn người cha đã gần 50 tuổi của mình chửi mắng mà thương cảm. Cô là Vi Thúy Liên, con gái út của Vi Công Tín- một bậc đại nho của Nam Giao Đô ty. Họ Vi vốn là dòng dõi quan thổ ty ở Phủ Sơn Quan, đến thời ông nội và cha của Vi Công Tín là Vi Lương Trí và Vi Thành Dũng thì Bách Việt trở thành Nam Giao Đô Ty. Để bắt các thổ quan quy thuận, Đại Hoa một mặt dùng vũ lực uy hiếp, một mặt yêu cầu các thổ quan phải cho con cháu xuống xuôi học tập, thật ra là giữ con tin, đồng thời đồng hóa con tin này, chuẩn bị đưa về trên kia để làm thổ ty tiếp theo. Vi Thành Dũng là con thứ, nên chấp nhận xuống xuôi học tập, lấy vợ là con nhà thư hương ở xuôi, sinh ra Vi Công Tín. Do tiếp thu nền giáo dục Nho học của nhà mẹ đẻ từ bé, tư chất thông minh cộng thêm nhà có điều kiện, Vi Công Tín có học thực vững vàng, trở thành một người uyên thâm bác học, thậm chí nhiều quan lại Đại Hoa cũng phải kính nể cái học thức mà ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575612/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.