Minh chỉ biết được vụ Thị Lý bị bắt cóc vào lúc đám người Phố Cửu Vạn tìm ra cậu, lúc này cô đã mất tích hơn một canh giờ rồi. Đây là một tin rất xấu, vì mất tích lâu như thế, kết hợp với những điều mà cậu nghe trên đường về, không rõ Thị Lý có thể còn sống nổi không nữa. Song Minh vẫn cưỡng chế bản thân phải bình tĩnh, càng lúc lâm nguy thế này càng không được loạn, em trai cậu ta tuổi không hơn 10, gặp nạn cướp biển lần đầu còn nghĩ được cách hạn chế tổn thất thì cậu giờ đã 19- 20 đến nơi, không lẽ kém cỏi tới mất tinh thần sao? Cậu chỉ rảo bước về nhà nhanh hơn chút.
Về tới nhà, Minh thấy một đám lố nhố đang đứng ở nơi này, có tuần bổ, có lão Lập, Bỉnh thì đang ngồi giữa, nét mặt thất thần. Minh tiến lại, một vị tuần bổ bước lên chặn lại, dò hỏi thân phận. Minh nói rõ ràng, đưa giấy chứng minh xong, người này liền thông báo rằng, họ hiện cũng đang cố gắng tìm người, Trần Bỉnh đã đưa lời khai xong nên được cho về, nhưng hắn đang mất tinh thần, cậu nên lo cho hắn đi đã. Minh tuy vội muốn hỏi chuyện, song cũng cẩn thận lấy ra ít tiền dúi cho vị tuần bổ nọ để hỏi chút tin tức. Có tiền mua tiên cũng được chứ xá gì mấy thông tin này, tay tuần bổ kể sơ lược vài thông tin quan trọng: bọn lưu manh phục kích đám người, người của Phố Cửu Vạn trọng thương, bọn lưu manh định hãm hiếp Thị Lý, chú tiểu Bất Thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575605/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.