Sau khoảng một ngày kể từ trận đấu với Hoàng Anh Minh, Phan Văn Thành tới chỗ Trần Đức để nói chuyện. Lúc này, trong tay Thành đã có sơ lược thông tin về Hoàng Anh Minh, đủ để hiểu tại sao Trần Đức lại muốn hại Minh tới vậy. Nghe tin Thành tới, Trần Đức cũng chả đổi nét mặt, chỉ bảo người lấy thêm bát đũa để Thành tới ăn cùng, vì Thành đến khá sát giờ ăn cơm, lão mời cậu ta lại ăn luôn.
Nhìn mâm cơm tương đối đơn giản, gồm đĩa rau cải luộn, thịt kho cùng với cơm trắng, Phan Văn Thành hơi nghiêm mặt. Không phải cậu ta chán ghét món ăn này, mà là cậu hiểu rằng bữa cơm này bày ra là có ý đề nghị Thành bỏ qua chuyện hôm nay. Có câu ăn lộc vua lo việc nước, ăn cơm chúa múa tối ngày.
- Việc tấn công một Thái Học Sinh là một điều cực kỳ không sáng suốt! Đã vậy, người này còn trẻ, chứ đâu phải Viên Đỉnh Lập đã hết thời rồi.- Thành không động đũa, nhìn thẳng mặt Trần Đức mà chất vấn
- Kế hoạch của ta về cơ bản là không thể sai lầm, nhóc hẳn cũng thấy rõ điều đó. Có chăng, ta không biết hắn có võ nghệ lợi hại tới vậy.
- Những kẻ như chúng ta, thắng là thắng thua là thua, đổ tại nguyên nhân là trốn tránh trách nhiệm!- Thành vẫn giữ nguyên tông giọng
- Ta có thể bồi thường cho chợ cá một phần tiền, coi như mua một bài học khi đã không coi đúng người.
- Được!- Thành lúc này mới hòa hoãn đi. Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575602/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.