Hoàng Anh Kiệt, Hoàng Văn Tâm, Đào Thùy Linh, Trần Phương Nhung theo Minh đi vào căn nhà mà Minh vừa thuê để đám Kiệt tới ở. Đi ngay sau Kiệt là một số hộ vệ mới tuyển được, trong đó, có cả Xủ Lu. Lần này lên châu Nam Bình, đoạt miếng ăn từ miệng hổ để lớn mạnh bản thân mình, không có chút vũ lực phòng thân là không ổn. Chọn dùng dân Đá Vách, là để tiện lợi. Nếu hai bên có xô sát, dân Đá Vách có thể ra tay thấy máu mà vẫn giải thích được rằng là người còn man mọi, ngoài ra do họ là nô lệ của làng Hồng Bàng, có thể dùng tiền mà chuộc mạng.
Cả bọn vào nhà, đã thấy Trần Cường đi ra, tay cầm cốc chén, đưa cho mọi người, rót nước mời uống cho đỡ khát. Tên này giờ có vẻ giống một thư đồng phết, chứ không như anh cậu khi xưa làm thư đồng cho hắn thì chả biết hầu hạ công tử gì, cứ cầm đầu vào học, thậm chí học giỏi tới mức công tử Trần Cường khi đó còn bị mẹ mắng vì học không chăm bằng thư đồng. Mãi về sau Minh rời khỏi nhà Cường, học ngày một giỏi và làng Hồng Bàng dần thành thế lực mạnh mẽ, Cường mới đỡ bị so sánh. Vì lúc đó là làm gì còn đủ trình mà đú theo nữa.
- Nước vối hả, hơi đắng đó.- Hoàng Văn Tâm tặc lưỡi mấy cái khi uống nước vối và cảm thấy hơi đắng ở cuống họng. Điều này làm cậu ta không thể tu ừng ực mà giải khát.
- Nước đắng thì uống mới in ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575535/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.