Nơi mà Minh được mời tới ăn gọi là Lầu Túy Lúy. Đây là một quán lớn, vừa cung cấp chỗ ăn nhậu, cũng vừa cung cấp chỗ ăn chơi: gái đẹp hầu rượu, thậm chí nếu ưng có thể bỏ tiền mua vui. Thấy mấy cô gái tiến vào, Minh hơi nhíu mày. Là người đọc sách thánh hiền, Minh rất phản cảm nam hoan nữ ái không biết tiết chế, túng dục vô độ. Hơn nữa, mẹ của cậu ta vốn xuất thân con nhà có học, phải đi làm thiếp thất, bị vợ cả ghen ghét hành hạ, phải theo cha dượng trốn đi, vì thế cậu cực kỳ ghét việc làm thấp hèn một người phụ nữ. Gái tiếp rượu, không may thay lại vướng đúng hai điều ấy.
- Vị công tử này trong lạ à nha!- Một cô gái xán lại gần Minh, người nồng nặc mùi son phấn. Cô ta õng ẹo ôm ngang người Minh, dụi dụi người vào ngực cậu. Thấy cảnh này, Trần Cường ngồi phía sau cũng hơi hâm mộ. Trần Cường học không quá tốt, thành tích không cao, nhưng do quen với Minh, lại có cha làm viên chức nhỏ, nên cũng được mời tới đây. Có điều cũng chỉ được tới ăn thôi, cậu ta phải ngồi ở hàng sau, không có gái tiếp đón.
Minh tuy ghét việc bị kỹ nữ ôm ấp, nhưng không đẩy cô ta ra, trái lại dùng tay vòng ra sau, ôm chặt lấy đồng thời miệng cười cười ghé tai cô gái ôm mình mà nói nhỏ:
- Chỉ tới đây thôi!
Tuy Minh cười và nói câu đó, nhưng ngữ điệu rất nghiêm túc, cô gái hơi cứng nét mặt, đành giả lả cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575522/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.