- Thai mới 4 tháng thôi, có gì mà làm không nổi chứ! Người ta dù gì cũng chỉ là một người làm thuê thôi mà.
- Thôi thôi, chồng thương em nhiều.
Ở một căn nhà nhỏ bên rìa huyện thị Sơn Hải, một đôi vợ chồng đang chuẩn bị ăn cơm tối. Và chuyện chẳng có gì đáng nói nếu như người chồng là Hoàng Văn Định- bố của Kiệt, nhưng người phụ nữ kia không phải là Văn Nguyệt Nga. Đó là người phụ nữ khác của Hoàng Văn Định, Trịnh Thị Ngọc. Cô ta là một người bán hàng khá có tư sắc, vừa mới tới huyện thị Sơn Hải được một năm. Cô ta đến xin việc ở quán ăn Hồng Bàng, làm việc khá nhanh nhẹn, được mọi người quý. Nhưng người quý cô ta nhất, chính là ông chủ Hoàng Văn Định. Sau một thời gian, Hoàng Văn Định bắt đầu công khai việc mình qua lại với Trịnh Thị Ngọc, rồi cho cô ta một cửa hàng nhỏ để làm ăn, một căn nhà để sống riêng với cô ta.
Tất nhiên, Văn Nguyệt Nga biết chuyện này từ khi nó mới manh nha, bà cũng làm hết sức để ngăn cản, từ khuyên chồng tới gặp người phụ nữ kia, cho cô ta một số tiền để cô ta biến đi. Nhưng cuối cùng cũng chẳng được. Mà Văn Nguyệt Nga trước đây từng là phận thiếp, biết cái nỗi khổ của người làm vợ lẽ, làm bé, nên cũng không nỡ làm gì độc ác. Sau cùng, cô cho phép hai người qua lại, nhưng không cho phép họ được ở trước mặt mình. Hoàng Văn Định vì thế phải mở cừa hàng và nhà riêng cho người phụ nữ kia.
- À chồng này, hai đứa con của anh liệu có chấp nhận đứa con của em không? Nếu cả đời anh em không nhìn mặt nhau, em...
- Anh có 3 đứa con: Anh Minh, Anh Kiệt, Anh Tài. Và rồi cả đứa này nữa.- Hoàng Văn Định nhắc- Bọn nó có lẽ sẽ không vui vẻ với em, nhưng anh tin sẽ đối xử tốt với đứa nhỏ. Thường thì anh em cùng cha khác mẹ ghét nhau, là do mẹ của chúng xui khiến. Văn Nguyệt Nga thì em biết rồi đấy, cô ấy không làm gì quá đáng, nên đừng lo.
- Anh thực đúng là. Người ta có câu:
Thanh trúc xà nhi khẩu
Hoàng phong vĩ hậu châm
Lưỡng ban giai bất độc
Tối độc phụ nhân tâm.
Là nói lòng dạ đàn bà độc hơn ngòi ong nọc rắn. Chị ấy khi trước bỏ qua được là do thời gian chưa dài, bây giờ mình sống lâu dài với nhau, em sợ lòng oán hận sẽ tích tụ.
- Nếu em đã nói tới dạ đàn bà là độc, thế em không phải đàn bà sao! Vợ con ta ra sao, ta biết, em cứ an tâm dưỡng thai, sinh đứa bé khỏe mạnh là được.- Hoàng Văn Định nghiêm mặt lại. Ông ta có thể yêu thích người mới, nhưng tuyệt không vì thế mà quên người cũ. Sống với nhau mười mấy năm, tính cách vợ mình ra sao ông biết rõ.
- Dạ. Thì em cũng là đàn bà, lòng dạ hẹp hòi ấy mà. Thôi mà, mình bỏ qua cho em.
Nhõng nhẽo một hồi, Hoàng Văn Định cũng bỏ qua, vui vẻ trở lại. Do Trịnh Thị Ngọc đang có thai, Hoàng Văn Định ở lại để nói chuyện, và sáng ra ông mới quay về quán ăn với vợ cả.
Sau khi Hoàng Văn Định vừa đi được một lúc, nhà của vợ bé ông ta có người tới thăm. Nếu Hoàng Văn Định thấy người phụ nữ này, ắt hẳn cũng có phần ngạc nhiên- Lý Thị Mị, người phụ nữ đại diện cho những chủ các lầu xanh, kỹ viện và tiệm ăn uống ở huyện thị Sơn Hải, một địa đầu xà khá lớn, ngang hàng Từ Văn Đồng. Ngoài thân phận này, cô ta còn một thân phận khác, là đầu mối tình báo ở huyện Sơn Hải của Nữ Lưu.
Nói về Nữ Lưu thì là một lịch sử xa xưa. Từ thời xưa, nam nữ nói chung tương đối bình đẳng, nhưng do đàn ông có sức khỏe, họ dần nắm vai trò kinh tế, quân sự và chính trị, dẫn tới sự trọng nam khinh nữ. Đặc biệt, sự ảnh hưởng của Nho Giáo càng làm vấn đề này thêm trầm trọng. Có áp bức thì có đấu tranh, nhiều người phụ nữ không chịu, tự lập hội nhóm. Nữ Lưu ở Đại Hoa là một tổ chức như vậy, lập ra từ những người phụ nữ có sắc đẹp và tài năng để tìm kiếm cơ hội khẳng định bản thân qua cách thao túng đàn ông. Tuy nhiên, theo thời gian, Nho Giáo phát triển ngày một mạnh mẽ, và có một vài sự cực đoan với phụ nữ, vai trò và sự ảnh hưởng của phụ nữ hoặc bị đẩy xuống, hoặc bị ép phải chấp nhận làm hiền nội trợ, tam tòng tứ đức, Nữ Lưu dần đi vào suy thoái.
Cho tới khi Đại Hoa Thành Tổ Chu Hữu, người đã tổ chức cuộc xâm lược Bách Việt, lên ngôi, Nữ Lưu mới có cơ hội lật người. Nguyên nhân là bởi Chu Hữu khi đó cướp ngôi của cháu, sau khi cướp ngôi xong đã trừng phạt những quan viên- phần nhiều là quan văn ủng hộ cháu mình bằng cách nam thì cho đi đày, nữ cho vào làm quan nô tỳ ( một dạng kỹ viện chính phủ thời kỳ này). Những người phụ nữ này xuất thân cao, học vấn cao, làm sao chịu nhục được, người yếu đuối tự sát, kẻ mạnh mẽ thì ghi nhớ nỗi hận. Và đây là phần đất đai màu mỡ cho tổ chức Nữ Lưu đâm chồi nảy lộc, họ kêu gọi những người phụ nữ này gia nhập để tìm cách thoát khỏi thân phận thấp hèn, chung tay bảo vệ nhau. Lực lượng Nữ Lưu từ đây có sự lột xác về chất lượng. Sắc đẹp và học thức của những người mới cộng thêm thủ đoạn mà Nữ Lưu truyền dạy, những người phụ nữ này dễ dàng chiếm được cảm tình của những người đàn ông, những người này có võ tướng hùng dũng, có văn nhân tài tử, có đại phú thương, có bậc thầy kỹ xảo,… Thông qua mê hoặc những người này, họ hoặc chuộc thân cho mình và đồng bạn, hoặc thao túng những người này, dùng để tạo nên một mạng lưới quyền lực nơi hậu viện.
Và như để tiếp sức cho Nữ Lưu, trong thời gian trị vì của mình, Đại Hoa Thành Tổ Chu Hữu để khiến ngươi ta quên đi việc cướp ngôi của cháu trai, đã tiến hành hàng loạt các cuộc chinh phạt, và các cuộc chinh phạt này luôn có một kết quả là chiến thắng cho Đại Hoa. Đi đôi với những chiến thắng này là hàng loạt các chiến lợi phẩm: vàng bạc châu báu, của cải, đất đai và con người. Phụ nữ của những bên thua cuộc, rất nhiều trở thành quan nô tỳ, và Nữ Lưu càng có thêm nhiều kẻ tham dự. Tới thời điểm này, tại tất cả các quận huyện của Đại Hoa- gồm cả những nơi bị xâm lược hoặc có quan binh Đại Hoa đóng giữ, đều sẽ có mặt của một tới một vài thành viên của Nữ Lưu, phụ trách việc tìm kiếm thông tin tình báo cũng như tạo quan hệ với quan viên, phú hộ, đại địa chủ. Thậm chí, nếu thấy một người có thể phát triển, họ sẽ tìm cách cài người vào: làm vợ, làm thiếp, tình nhân,… để làm gián điệp hoặc gây ảnh hưởng tới họ, tăng cường sức mạnh cho Nữ Lưu.
Huyện Sơn Hải cũng có một cơ sở, là do Lý Thị Mị nắm giữ, với bình phong là một kỹ viện tầm thấp cho dân đi biển, dân buôn. Cách đây mấy năm, Lý Thị Mị đã phát hiện ra sự hoạt động mạnh mẽ của làng Hồng Bàng, đặc biệt là họ Hoàng. Với vai trò là một đầu mối tin tức và gián điệp, Lý Thị Mị chú trọng tới sự trỗi dậy này rất sớm, và chú tâm tìm hiểu. Thông qua kỹ viện để chiêu đãi những người ở làng Hồng Bàng lên đây làm việc, cô ta moi được hàng rổ thông tin về những gì đang diễn ra ở dưới đó. Vì thế, cô ta thấy được tài năng phi thường của Hoàng Anh Minh, Hoàng Anh Kiệt và cơ hội vươn mình lên của họ Hoàng.
Hai thiếu niên tuổi trẻ tài cao, tất nhiên Nữ Lưu không thể để ngoài tầm tay. Nhưng Hoàng Anh Kiệt quá nhỏ, Hoàng Anh Minh thì lại quá tầm với, với thân phân và học vị hắn có, cái kỹ viện nát của Mị làm sao có thể khiến hắn tới, mà các cô gái Mị có cũng chẳng ai đủ sức hấp dẫn nữa. Suy đi tính lại, Lý Thị Mị quyết định hy sinh một chút, tìm tới cấp trên để báo cáo.
Nghe qua vụ này, cấp trên của ả thấy hiện tại họ Hoàng cũng chỉ là một thế lực nhỏ, hai đứa Minh và Kiệt quá trẻ, thời gian phát triển chưa lâu, tương lai chưa chắc chắn, nên đầu tư quá mức là không được. Nhưng nếu không đầu tư, thì cũng không yên tâm. Suy tính một hồi, họ điều Trịnh Thị Ngọc tới để mê hoặc Hoàng Văn Định. Nếu họ Hoàng có nổi, với thân phận mẹ kế, cô ta cũng dễ làm một mối hôn sự, còn nếu không, cũng chả hại gì.
- Thưa thượng cấp!- Trịnh Thị Ngọc toan làm lễ thì được Lý Thị Mị phất tay
- Cô đang có thai, đừng quá chú ý tôn ti.
- Vâng! Thưa thượng cấp, theo ý của người, tôi đã tỏ ra ngu xuẩn ghen ghét trước mặt Hoàng Văn Định, nhưng tôi thực sự không hiểu, chẳng phải như thế càng khiến ông ta có sự không vui.
- Cô chỉ là một người không quá được chú ý của Nữ Lưu, những việc này không ai dạy cô đâu. Để ta nói cho cô biết, Văn Nguyệt Nga với Hoàng Văn Định vốn không xứng đôi vừa lứa, vợ cao chồng thấp, hàng ngày Hoàng Văn Định đã thấy hết cái thông minh từ vợ ông ta rồi, nếu cô cũng thế thì còn gì là thú vị nữa. Một người xuất thân thấp hơn lại không quá thông minh, sẽ khiến Hoàng Văn Định khoái hơn.
- Dạ, cảm ơn thượng cấp chỉ dạy.
- Mà này, sắp tới chúng ta định sắp xếp cho mấy đứa nhỏ vào nhà họ Hoàng, cô hãy đánh tiếng với Hoàng Văn Định.
- Nhưng chẳng phải Hoàng Anh Kiệt còn nhỏ quá sao?
- Cô nghĩ gì vậy. Là muốn nhờ tay họ bồi dưỡng nhân tài hộ chúng ta.
- Dạ!
- Trần Phương Nhung, Đào Thùy Linh, hai cô bé đó chắc cô cũng nghe ông chồng kể lại.
- Dạ vâng.
- Bấy lâu nay Nữ Lưu chúng ta vẫn phải dựa vào đàn ông, tuy tạo được lợi thế là tiết kiệm thời gian, nhưng nhược điểm là như bèo không có rễ, nước nổi bèo nổi, nước thấp bèo thấp. Nhưng hai đứa bé gái kia, được Hoàng Anh Kiệt giao việc mà làm, tuy vất vả và tốn công sức, nhưng thành tích là của bọn nó. Giờ đây, tuy chưa ai biết tới, nhưng ít nhất chúng cũng có sự tự chủ nhất định. Thượng cấp của ta thấy điều này, muốn thử nghiệm một chút. Dù gì, ta cũng còn nhiều thời gian.
- Vậy bọn nó tới đây với tư cách gì?
- Bọn nó là cháu họ của ngươi, bố mất, mẹ góa con côi tới tìm ngươi nhờ hỗ trợ. Cố gắng đưa chúng về làng Hồng Bàng để xem xét qua, với cả người mẹ cũng là gián điệp tốt, ta cần biết rõ hơn về ngôi làng kì lạ đó. Với hai đứa trẻ, hãy làm cho chúng được cơ hội theo hầu Hoàng Anh Kiệt như Trần Phương Nhung thì hay nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]