Quyển I: Nó là Hoàng Anh Kiệt
Chương 80: Đội quân nhân dân
Ngay từ đâu, Kiệt đã cố gắng xây dựng một nền tảng kinh tế ổn định để chu cấp cho đội quân này, khi những người lính không lo bị thiếu ăn, thậm chí có thể được trả lương, họ mới trở nên dễ bảo hơn. Nhưng trong thâm tâm, Kiệt không muốn một đội quân đánh thuê, nhận lương nhận tiền để chiến đấu. Đội quân này phải giống như đội quân mà cậu từng đọc trong sách, nghe trong lời ca tiếng hát của bài nhạc cách mạng: “ Vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hy sinh...”. Chỉ khi có một tín niệm như vậy, đội quân đó mới có thể vượt qua mọi chông gai, thậm chí giống như những chiến sĩ trong bài thơ Hoan hô chiến sĩ Điện Biên của nhà thơ Tố Hữu:
Chiến sĩ anh hùng
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn!
Những đồng chí thân chôn làm giá súng
Đầu bịt lỗ châu mai
Băng mình qua núi thép gai
Ào ào vũ bão,
Chứ không phải một đội quân mà như Nguyễn Văn Thiệu từng mô tả là: Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập!
Từ những gì học được, đọc tham khảo các tài liệu sách báo, internet,... trong kiếp trước cộng với những kinh nghiệm từ cuộc chiến chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575475/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.