Lúc Lam Thanh Hàn nhìn thấy Lăng Giản, Lăng Giản đang ngồi trên lưng ngựa cùng Lam Nhược Y. Thân thể Lam Nhược Y không xương tựa vào Lăng Giản ở phía sau, mà Lăng Giản cũng vì sợ ngã từ trên ngựa xuống mà nắm lấy quần áo bên eo của Lam Nhược Y, nhìn từ chính diện, cực kỳ giống hai người yêu nhau ngọt ngào ôm nhau cùng cưỡi ngựa. Bởi vì nhìn thấy Lăng Giản đến cùng hoàng muội của mình mà Lam Thanh Hàn đứng ngây người, nhìn vẻ mặt đầy hạnh phúc kia của Lam Nhược Y, đáy mắt Lam Thanh Hàn lập tức xuất hiện một tia đau xót, sau đó như quyết định được gì đó rồi liền giương khóe miệng lên chào các nàng, nói: 
''Ngưng Trần, tại sao ngươi đến đây? Vì sao không mang theo binh mã? Bên ngoài không giống như ở hoàng cung, ngươi bất ngờ đến đây như vậy, xảy ra điều gì nguy hiểm thì làm sao bây giờ!' 
"Tỷ tỷ, lần này đến là tự nhiên muốn nhìn phong thái hiên ngang mang quân giết dịch của hoàng tỷ ngươi" 
Lam Nhược Y từ trên ngựa bước xuống cười nói, nghe thấy muội muội yêu thương của mình gọi một tiếng tỷ tỷ, Lam Thanh Hàn vốn nên vui vẻ lại có một loại xung động muốn khóc, nàng nhìn thấy Hứa Linh Nhược ở phía sau, trực tiếp không để mắt đến Lăng Giản, liền nói với các nàng: 
''Sư phụ, Ngưng Trần. Chắc hẳn mệt rồi, trước tiên vào trong doanh trướng hảo hảo nghỉ ngơi đi.'' 
" Cái kia...." 
Lăng Giản thấy Thanh Hàn cố tình không nhìn mình vào mắt, không thể làm gì khác hơn là giơ tay lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423591/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.