"Hoàng Hậu nương nương thiên tuế!!" 
Lại đi vào Khôn Ninh cung, nhưng Lăng Giản đã không còn có cảm giác nhàn tản tự tại như lúc trước. Tuy rằng bài trí chung quanh đều không hề thay đổi, nhưng Lăng Giản vẫn cảm thấy áp lực cùng xa lạ. Bụng Hoàng Hậu đã dần dần to ra, Lăng Giản cúi đầu thủy chung không dám nhìn Hoàng Hậu đang ngồi trên ghế, chỉ quỳ trên mặt đất tùy ý Hoàng Hậu dùng ánh mắt dán lên người mình. 
"Bổn cung hình như đã lâu không có thấy ngươi đi?" 
Hoàng Hậu lấy tay nhẹ nhàng vỗ về cái bụng to tròn của mình, lại thủy chung không có ý định cho phép Lăng Giản đứng dậy. 
"Hồi bẩm Hoàng Hậu nương nương, cũng đã một đoạn thời gian không gặp rồi." 
Lăng Giản nói, bởi vì rất ít khi quỳ, chân của nàng đã bắt đầu có chút ẩn ẩn cảm giác run lên. Hoàng Hậu hôm nay làm sao vậy? Lăng Giản ở trong lòng buồn bực, Hoàng Hậu cho tới bây giờ cũng chưa từng để cho mình quỳ lâu như vậy. Hoàng Hậu thế này, thật sự không đáng yêu... Ân, quả nhiên, vẫn là Ngữ Thần nha đầu đáng yêu hơn. Nhớ tới Lam Ngữ Thần, Lăng Giản không tự chủ được lộ ra một nụ cười sủng nịch, cái nha đầu đáng yêu kia, trước khi xuất cung đã đưa cho mình khăn lụa của nàng, còn có nụ hôn kia, đều làm cho Lăng Giản có loại cảm giác được trở lại mối tình đầu khi xưa. 
"Chỉ sợ là hiện giờ ngươi quá mức được sủng ái, đã xem nhẹ việc đến thăm bổn cung đi?" 
Hoàng Hậu nhắm mắt lại, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423560/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.