Giữa lúc mấy người trong thùng xe đang trầm mặc, xe ngựa đột nhiên dừng lại, con ngựa trắng Hạo Lân đang cưỡi hí một tiếng dài, mặc kệ hắn dùng roi quất như thế nào cũng không chịu đi tiếp về phía trước. 
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hứa Linh Nhược vén rèm vải lên hỏi. 
"Sư phụ, chúng ta giống như đã tới Vụ lâm ''. 
Hạo Lân sắc mặt ửng đỏ nói, chính mình cũng không rõ đường tắt đi như thế nào, chỉ là dựa theo cảm giác mà dẫn đường đi theo phía bên trái, không nghĩ tới thế nhưng lại đi tới Vụ lâm. 
"Vụ lâm." 
Hứa Linh Nhược đơn giản nhìn lướt qua chung quanh Hạo Lân, ẩn ẩn cây cối san sát bị sương mù bao phủ, có loại hương vị không diễn tả được bay vào trong mũi, Hứa Linh Nhược khẽ nhăn lại đôi mi thanh tú, buông rèm vải xoay lại nói với ba người trong thùng xe: 
"Xuống xe đi, trong Vụ lâm này vẫn là đi bộ tốt hơn." 
"Vụ lâm?!" 
Lăng Giản nhíu lông mày, thấy mấy người kia đều không có ý tứ phản ứng mình, chỉ có thể phẫn nộ đi theo xuống xe ngựa. Vì thế, Hạo Lân ngồi trên lưng ngựa liền thấy được một màn như thế này: Lăng Giản hai tay bụm hai bên má nhảy xuống xe ngựa, ba nữ nhân đứng bên cạnh đều đang tà ác liếc Lăng Giản từ trên xuống dưới, mà hai bên má đang bị bàn tay che lại kia, rõ ràng có thể thấy được một mảng hồng hồng. 
"Sư phụ, không bằng các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi một lát, ta cùng sư muội đi tới phía trước nhìn xem." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423552/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.