Trên giường lớn mềm mại thoải mái trong tẩm cung, Lăng Giản lõa thể nằm hôn mê, nàng theo bản năng nắm chặt chăn bông trên người, nhíu chặt mày chìm đắm trong ác mộng vô tận. Vô số gông xiềng giam cầm nàng lại, Lam Thanh Hàn cùng Hứa Linh Nhược ánh mắt lạnh như băng đứng ở trước mặt nàng, mặc kệ nàng la hét như thế nào cũng không có tác dụng, các nàng thủy chung đứng ở nơi đó, nhìn nàng bị gông xiềng ép tới quỳ rạp xuống đất, nhìn nàng bị gông xiềng như con mãng xà giam cầm, không được giải thoát... 
"Đừng...Đừng...Van cầu ngươi...cứu ta...Thanh Hàn...cứu ta..." 
Lăng Giản không ngừng lắc đầu giãy dụa, hai tay quơ loạn xạ ở giữa không trung. 
"Lăng Giản, tỉnh tỉnh...Không có việc gì, không có việc gì..." 
Lam Thanh Hàn ngồi ở đầu giường bắt lấy hai tay Lăng Giản đang quơ loạn, tuỳ ý móng tay của nàng bấu vào mu bàn tay mình. 
"Nàng đang gặp ác mộng." 
Bích Hinh ném một cái khăn mặt cho Lam Thanh Hàn, ngồi vào bên giường, nói: 
"Ngươi lau một chút đi, Lăng Giản để ta chiếu cố." 
"Không cần, nàng là của ta, phải là để cho ta chiếu cố." 
"Hừ, trên người nàng chỗ nào có khắc tên của ngươi?" 
Bích Hinh hừ lạnh một tiếng, đoạt lấy một bàn tay của Lăng Giản từ trong tay Lam Thanh Hàn, không ngừng xoa bóp, nói: 
"Ta cùng Lăng Giản sớm đã có qua da thịt chi thân, nói như thế, ta đã sớm là người của nàng, mà nàng cũng đã sớm thuộc về ta." 
"Ngươi?!" 
Lam Thanh Hàn cẩn thận đánh giá nàng một phen, không tin nói: 
"Ít nói hưu nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423549/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.