Nếu như lúc trước Lam Thanh Hàn thổ lộ bị Lăng Giản coi như trêu chọc mà gỡ tay nàng ra, vậy thì giờ khắc này, khi Lăng Giản chính miệng nói ra với Lam Thanh Hàn ba chữ "Ta thích ngươi", Lam Thanh Hàn chỉ cảm thấy hết thảy đều giống như trong mộng, nhưng ít ra, là một giấc mộng vô cùng đẹp. 
"Ngươi nói là thật sao?" 
Lam Thanh Hàn không xác định hỏi, nàng không hy vọng Lăng Giản chỉ là vì phụ trách mới nói ra như vậy, dù sao, Lam Thanh Hàn nàng cho tới bây giờ cũng không cần ai phụ trách cái gì với nàng. 
"Đương nhiên là thật, ta giống như đang nói dối sao?" 
Lăng Giản nhướn mi, bản thân mình cho tới bây giờ cũng không phải là một người lỗ mãng, nếu không phải thích, làm sao có thể tùy tiện nói như vậy với người ta a? 
"..." 
Lam Thanh Hàn không biết nên làm sao đón lấy đi. 
" Sao ngươi không nói lời nào? Ta nói với ngươi tất cả đều là thật, chúng ta hẹn hò đi." Lăng Giản vẻ mặt chân thành nói. 
"Ân..." 
Lam Thanh Hàn nhẹ nhàng gật gật đầu, trên mặt ửng hồng, giống như mưa xuân tháng ba đọng lại sương mù động lòng người. 
"Thanh Hàn..." 
Lăng Giản ôn nhu gọi tên của nàng, một tay giữ lấy Lam Thanh Hàn ôm vào lòng, cúi đầu khóa lại đôi môi có chút sưng đỏ của nàng. Ánh mặt trời theo khe cửa sổ rọi vào trong phòng, bao phủ lấy hai người đang hôn nhau trong một màu cam mập mờ. 
Khi Lam Thanh Hàn cùng Lăng Giản đi ra khỏi phòng, Nguyệt Như mặt đột nhiên trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423541/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.