"Mưa rào có sấm chớp" mà Lam Thanh Hàn nói vẫn đang không ngừng rơi xuống, hai người trong nhà hoang cũng không nói lời nào. Lăng Giản cõng nàng một đường bây giờ có chút mệt mỏi, liền dựa vào vách tường nhắm mắt lại muốn nghỉ ngơi một lát. Gió lạnh ẩm thấp từ cửa sổ nhà hoang thổi vào, Lam Thanh Hàn nắm thật chặt áo bào trắng của Lăng Giản đang khoác trên người mình, trên áo này tựa hồ còn lưu lại một chút mùi hương thảo độc đáo trên người Lăng Giản.
Bên trong cái chén bể có một con chuột chui ra, Lam Thanh Hàn từ nhỏ đã đi theo sư phụ tập võ, ngay cả thích khách còn không sợ thì làm sao lại sợ con chuột nho nhỏ này. Chính là chỉ cần nhìn thấy con chuột cả người đầy bùn đất kia đang tò mò hướng nàng chít chít gọi bậy, trong lòng Lam Thanh Hàn liền một trận ác hàn. Nàng theo bản năng dựa dựa vào bên người Lăng Giản, cho đến khi Lăng Giản từ từ nhắm hai mắt cau chặt mày tức giận than thở:
"Làm sao vậy?", Lam Thanh Hàn mới ho nhẹ hai tiếng nói:
"Ngươi mặc quá mức đơn bạc, ta dựa vào giúp ngươi....sưởi ấm."
Lam Thanh Hàn ở trong đầu vơ vét nửa ngày mới sâu kín phun ra cái từ này, nhìn con chuột chết tiệt kia, Lam Thanh Hàn thật sự không hy vọng nó tiếp tục tới gần, dù chỉ là thêm một bước cũng đừng.
"Áo khoác cũng cho ngươi ta đương nhiên mặc đơn bạc, ngươi cho là chỉ mặc buộc ngực thật sự không lạnh a!"
Lăng Giản mạnh mẽ mút cái mũi, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423525/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.