"Cứu mạng a!!!! Cưỡng hiếp a!!!" 
Lăng Giản la hét giống như giết heo, mắt thấy nút thắt trên vạt áo đã bị tháo hai cái, nếu tiếp tục cởi nữa, thân phận của mình không bại lộ mới là lạ!!! 
"Tiểu Lăng Tử, ngươi ngoan một chút. Đừng có la nữa, trong Lâm Như cung này đều là người của bổn cung, dù cho ngươi la phá yết hầu cũng không có tác dụng! Khanh khách, nếu ngươi ngoan ngoãn, bổn cung chắc chắn cho ngươi thoải mái một phen." 
Lam Nhược Y vươn ngón tay đặt nhẹ lên môi Lăng Giản, chậm rãi ma xát đôi môi mỏng manh mà gợi cảm kia. 
"Phá yết hầu!!! Phá yết hầu!!!" 
Cái trán Lăng Giản chảy ra một chút mồ hôi lạnh, Như Lai Phật Tổ, Tề Thiên Đại Thánh, mau tới cứu ta!!! Cứu cứu ta a!!! 
"Khanh khách, bổn cung thật sự rất thích ngươi." 
Lam Nhược Y không nhanh không chậm nói. 
"..." 
Ta không cần ngươi thích, ngươi thả ta là được!!! Đừng tra tấn ta nữa!!! Cứu mạng a!!! Có ai có thể cứu ta hay không a!!! Lăng Giản cắn môi dưới, ánh mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm hai tay Lam Nhược Y đang giải khai vạt áo mình. 
Mắt thấy nút thắt thứ ba sẽ bị giải khai, cửa phòng đột nhiên bị người mạnh mẽ đá văng ra. Ngoài cửa, Lam Thanh Hàn sắc mặt lạnh như băng đứng ở nơi đó, thị tì Nguyệt Như đi theo phía sau, mà các cung nội của Lâm Như cung cúi đầu quỳ gối một bên, không dám lung tung mở miệng. 
"Lam Thanh Hàn, nơi này là Lâm Như cung! Thượng Hoa cung không phải ở đây, nếu là đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423521/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.