Phương pháp tìm người, hoặc là nói tìm hồn mà Mộc Cát Sinh đưa ra rất đơn giản —— chính là phương pháp loại trừ. Loại trừ từng gian phòng học đã đi qua, đi tìm lung tung không có kế hoạch, làm mèo mù vớ cá rán, dù thế nào cũng có thể tìm được.
Xưng hô của An Bình dành cho Mộc Cát Sinh cũng đã thay đổi từ "bạn học Mộc", "anh hai" thành "Bán tiên trẻ", giờ này chỉ thấy cậu đang cầm một cây chổi, run lẩy bẩy nói: "Bán, bán tiên trẻ, thực sự là tôi cứ đi ra ngoài như vầy thôi á?"
Vừa nãy Mộc Cát Sinh mới nói cho cậu biết, có rất nhiều thứ ô uế dơ bẩn hoành hành trong khe hở Tam Đồ, thế nên chỉ với một cái cán chổi thì phòng ngự được cho ai đây?
"An Bình nhi nếu cậu quá sợ hãi, ở đây vẫn còn một cái thùng lau nhà." Mộc Cát Sinh đá vào vật bên chân, "Tôi có thể giúp cậu đội lên đầu."
Thương lượng không có kết quả, An Bình ủ rũ khóc lóc thảm thiết nói: "Vậy tôi cầu xin anh, nhất định phải bảo vệ cái mạng chó của tôi!"
"OK, đưa tiền là được."
An Bình lập tức mừng rỡ, gia cảnh nhà cậu khá giả, ít nhiều thì cậu cũng được tính là con nhà giàu, chuyện có thể dùng tiền để giải quyết là chuyện đơn giản, "Không thành vấn đề, anh thu phí thế nào?"
Mộc Cát Sinh lấy ra một đồng xu từ trong túi, tiện tay tung lên, "Vừa rồi lúc tôi tiến vào nơi này đã tính trước một quẻ, tính được hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bach-song-hi/3002656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.