An Bình giật mình tỉnh táo lại.
Chuyện cũ trăm năm trong mộng hiện lên vô cùng sống động, gần như hòa vào làm một với cảnh tượng trước mắt. Cậu nhìn Ô Tất Hữu nhảy múa trong mưa, và nếu không phải Mộc Cát Sinh vẫn đang ca hát ở bên cạnh, cậu còn suýt nữa cho rằng người này chính là Vô Thường mặt ngọc năm đó.
Trận mưa đêm nay cũng to như năm ấy, An Bình rõ ràng cảm giác được trong không khí tràn ngập sự dị thường khó có thể diễn tả thành lời. Ô Tất Hữu đang nhảy múa trên chiếc trống lớn được đặt ở cuối con phố dài, tuy rằng hoàn cảnh xung quanh có chút thay đổi, nhưng An Bình vẫn có thể nhận ra, đây chính là con phố nơi âm binh bạo động.
Mộc Cát Sinh nói rằng, năm đó sau khi diệt trừ âm binh còn sót lại một ít oán khí tàn dư, y đã dùng tiền Sơn Quỷ phong ấn lại chúng. Thế nhưng, trăm năm sau vật đổi sao dời, phong ấn đã bị suy yếu, không ai có thể biết chắc được sẽ có thứ gì xuất hiện trong thang Âm dương. Huống hồ nơi này là khu vực đô thị sầm uất, lỡ như xảy ra chuyện gì thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Chẳng qua, có vẻ như Mộc Cát Sinh đã sắp xếp mọi chuyện từ trước, trên con phố dài yên ắng, không có một bóng ai.
Ô Tất Hữu đột ngột xoay người lại, tư thế múa giống như chuẩn bị rút kiếm phá thế trận. Cậu ta vốn chỉ là thiếu niên, nhưng trên người đã toát ra vẻ hào khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bach-song-hi/3001888/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.