Dịch giả: Tà Dương
A Phi nhìn thấy mọi người không dám tiến lên, liền ra vẻ tiêu sái quay người lại, từ từ cưỡi ngựa đi ra ngoài. Vậy mà giờ phút này, không người nào dám ra tay, cũng không ai dám đuổi theo. Bọn hắn không nghĩ đến, lúc này chỉ cần một cái phi tiêu, tên gia hỏa đang làm dáng kia liền hóa thành bạch quang mà bay đi.
Nhưng ai biết được? Người biết đều chết hết, người không biết cũng đã chết.
Trong lòng A Phi cảm thấy bồn chồn, sau khi ra khỏi sơn cốc, nhìn lại không thấy ai đuổi theo, phút chốc liền tăng tốc, chạy về trong thành như một con thỏ. Hắn cầu nguyện không bị người ta phát hiện, khăn che mặt của hắn giờ cũng đã ướt đẫm vì mồ hôi. Cứ như vậy chạy tới điểm truyền tống, vỗ vào phu xe, truyền tống đến Mạt Lăng.
"Hô!" Hắn thở dài một hơi rồi tháo khăn che mặt.
Giết người không phải là chuyện người nên làm, bị người truy đuổi tuyệt đối là chuyện khổ. Cũng may mọi chuyện đã xong. Hắn ngồi nghỉ ngơi ở trên thềm đá cả buổi, bình tĩnh lại, đột nhiên đứng lên rồi cất tiếng cười to. Lần này hắn giết người, lại có thể trong tay hơn trăm người chạy thoát, còn giết chết lão đại của hai bang phái, đây không thể nghi ngờ là thành tựu lớn nhất từ khi A Phi chơi trò chơi đến bây giờ. Mà xét đến cùng, thành tựu chính là võ công của hắn. Một cái Phân Quang Thác Ảnh, một cái Nhất Vãng Vô Tiền, còn một cái là Già Phong Đáng Vũ.
Võ công tốt tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-anh-ky/1809642/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.