Du Tri Niên không biết mình về nhà bằng cách nào.
Đóng cửa lại, đèn ở lối ra vào tự động bật sáng. Hắn tựa vào cánh cửa, không cử động. Một lúc sau, đèn ở lối ra tự động tắt.
Hắn tạm thời không thể suy nghĩ được, tim vẫn đang đập thình thích.
Vốn tưởng sẽ không bao giờ gặp lại Tiêu Ý Trì nữa, không ngờ đối phương sẽ tấn công bất ngờ. Cuối cùng Tiêu Ý Trì nói với hắn, "Luật sư Du, ngày mai gặp lại."
Bản thân cảm thấy thế nào? Ngạc nhiên? Không biết phải làm sao?
Có lẽ là không có ác cảm. Trong phòng tắm, nước nóng từ vòi sen xối vào Du Tri Niên, hắn cúi đầu, dùng tay tuốt bộ phận cứng rắn trên cơ thể.
Ngửa đầu rên rỉ. Chất đục màu trắng bắn lên tường, chảy xuống theo dòng nước.
Du Tri Niên nheo mắt thở dốc, lồng ngực phập phồng.
Nếu sự bốc đồng đối với Tiêu Ý Trì lớn hơn tình cảm, thế thì tại sao cơ thể vào thời điểm này —— sau khi nghe những lời Tiêu Ý Trì nói lại hưng phấn như vậy?
Hắn muốn liếm vết thương trên mặt anh, muốn anh quỳ xuống ngậm dương v*t của mình, sau đó bắn tinh lên mặt anh.
Du Tri Niên nuốt khan, hầu kết di chuyển lên xuống.
Hắn lại cửng lần nữa.
Mình có thể bắt đầu từ mắt cá chân của cậu ấy, liếm hết những vết thương trên khắp người cậu ấy, sau đó cắm phập vào, làm cậu ấy thở dốc, làm cậu ấy rên rỉ, làm cậu ấy thể hiện vẻ mặt mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey/3330301/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.