Vệ Bác Hành hẹn Tiêu Ý Trì ra ngoài ăn tối.
Tiêu Ý Trì khăng khăng đến khu nhà của cậu ta để đón cậu ta.
"Bạn trai cũ của cậu còn liên lạc với cậu không?" Khi gặp mặt, anh hỏi.
"Tôi chặn anh ta rồi."
"... Sau đêm đó, các cậu có nói chuyện không?"
Vệ Bác Hành thở dài, "Tôi không thể nào tha thứ chuyện anh ta ngoại tình. Không còn gì để nói nữa rồi."
"OK." Tiêu Ý Trì cũng dứt khoát, không cần phải nhiều lời.
Vệ Bác Hành cảm ơn anh, "Cảm ơn anh hôm nay đã đến đây."
Rõ ràng không có xe, mình có thể đi đón anh ấy nhưng anh ấy không chịu, lại tự bắt xe đến. Nhìn như đang làm chuyện thừa thãi, nhưng lại chứa đầy cảm giác quan tâm theo nghi thức, làm cho người ta an tâm và cảm động.
Tiêu Ý Trì thắt dây an toàn, khóe miệng nhếch lên, "Không có gì, giờ tôi là người rảnh rỗi mà. Sau khi nhận chức có lẽ sẽ không được tùy thích như vậy nữa." Anh nghĩ đến gì đó, "Trong giới luật sư của cậu không có tin đồn gì kì lạ đúng không?"
Vệ Bác Hành khởi động xe, "Nói đến chuyện này, tôi vốn tưởng rằng sẽ có đủ loại đồn đãi phải ứng đối, nhưng tình hình không tệ như vậy, mọi người chỉ đồng cảm cho tôi gặp phải người không tốt, không có gì khác."
Tiêu Ý Trì yên tâm, "Vậy là tốt rồi."
Sau khi ăn xong, Tiêu Ý Trì đưa Vệ Bác Hành đến dưới nhà cậu ta, lúc anh chuẩn bị rời đi, Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey/3330291/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.