“Không nhanh như vậy đâu, còn phải đợi vài năm nữa!” Vẻ ngoài của Thư Vĩ được di truyền từ Dĩ Kính, truyện được đăng tại bây giờ tính cách tốt về sau càng được hoan nghênh.
“Con nghĩ, con thích một người.”
Sắc mặt của cô biến đổi, con mình trưởng thành sớm hẳn là rất vui, nhưng mà………
“Mẹ nghĩ con nên chờ đến lúc trưởng thành thì mới nói đến tình yêu, bây giờ con còn nhỏ chưa có nhiều nhận xét, chỉ cảm giác thôi thì không đủ.”
“Mẹ mười bảy tuổi kết hôn liền có con.” Cậu liếc cô một cái, nhắc nhở cô.
“A………… Khi đó không giống như bây giờ!” Cô lẩm bẩm một tiếng: “Con thích người con gái như thế nào?”
“Con có nói là nữ sao?” Cậu thản nhiên nói.
A! Đầu cô nhất thời trống rỗng, trên mặt chỉ có kinh ngạc: “Con….. Con nói……. Nói….. Cái……. Cái gì? Là nam…… Nam sao?”
“Con có nói là nam sao?” Cậu tức giận xanh mặt liếc cô một cái.
A?
“Con trai ơi! Đừng hành hạ mẹ nữa, rốt cuộc là nam hay là nữ?” Cô khẩn trương hỏi.
Cậu khẽ mỉm cười, nụ cười cực kỳ giống Phương Dĩ Kính: “Là nữ.”
Cô thở ra một hơi, hung hăng nhéo eo con một cái thật đau, truyện được đăng tại nghe con kêu đau mới vừa lòng buông tay: “Con dám dọa mẹ của con, nếu như con thật sự bị gay thì mẹ biết làm soa bây giờ?”
Cậu vừa cười vừa tránh né, cố gắng tránh né đợt công kích tiếp theo của cô.
“Ngày nào đó con dẫn nó về nhà cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-that-vat-va/2087471/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.