Nước biển hơi lạnh cọ rửa bãi đá ngầm, cũng bao lấy thân thể đang dây dưa cùng nhau.
Dung An Bình cũng không cảm thấy lạnh lắm, trái lại cả người như nhũn ra, cơn đau âm ỉ khi phía sau dần bị xâm phạm cứ luôn choáng hết tâm trí, cho dù là ở trong mộng, cũng vô thức nảy sinh không thoải mái. “Ha … Chậm một chút nữa ….” Cậu bám chặt vai người trước mặt lại, hai chân không rơi xuống được mà treo ở ngang hông đối phương, may là ở trong nước, nhờ có lực đẩy mới không đến mức chìm xuống.
Nhưng mà, mặc dù tự bảo mình thả chậm tốc độ lại, Lê Tu Triết vẫn không kiềm chế được kiên quyết ưỡn thân, thứ to lớn bị vách tường nóng hổi sít sao đè ép, khoái cảm tựa như vô số miệng nhỏ mút vào từ chóp đỉnh lan tràn, thúc giục anh tiếp tục đâm vào, đến tận nơi sâu nhất. Nhận ra mặt đối phương tràn đầy đau đớn, anh đến gần dùng hôn môi phân tán lực chú ý của đối phương, động tác ở hạ thân không ngừng, gậy th*t nhẹ nhàng nhấn vào mấy cái sau đó tìm được phương hướng, vượt qua tầng tầng mị thịt cố gắng dây dưa, đụng đến phần nhỏ nhô ra ẩn sâu bên trong. “Là ở đây sao?” Có chút ác liệt mà mở miệng hỏi, lại thấy đối phương mắt ứa lệ, không chịu lên tiếng đáp lời.
Lê Tu Triết không tiếp tục đụng vào nơi đó nữa, thay vào đó là nhún phần hông khiến gậy th*t khuấy động trong huyệt mềm mại, quy đầu nhẹ co giật quanh quẩn gần nơi tuyến thể, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-cung-nam-mong-nao/1507662/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.