Chạng vạng tối mùa hè, nhiệt độ không khí không còn cao như trước, nhưng bên trong biệt thự có nhiều điều hòa làm lạnh, cánh tay Tô Yểu nhanh chóng nổi nên một tầng da gà dày đặc.
TRong lòng vừa nghĩ tới Tô Khê có khả năng cầm cuốn nhật ký của mình, cũng từng lật xem, nhất thời cô cảm thấy chán ghét xuyên thấu.
Tô Khê lơ đễnh, "Quyển nhật ký gì? Liên quan gì tới tôi?" cô ta nghiêng đầu, không có tránh né ánh mắt của Tô Yểu, ngược lại nhìn cô cười, "Lẽ nào bên trong nhật ký của cô có viết cái gì mà người khác không thể xem?"
Tô Yểu siết tay gắt gao, lồng ngực bởi vì nổi giận mà phập phồng rõ ràng, mắt lạnh nhìn cô ta.
Tô Khê cảm thấy không sai biệt lắm, giả vờ buông lỏng nhún nhún vai, "Nhưng mà ngại quá, tôi thật sự không biết quyển nhật ký gì hết, lúc đầu là chú Khánh thu dọn đồ của cô, cô có thể hỏi chú ấy."
Lúc này điện thoại di động của Tô Yểu vừa khéo vang lên, Cố Liên Y gọi điện tới, cô đi ra xa để nghe.
"Yểu Yểu, bây giờ cậu đang ở nơi nào?"
Tô Yểu liếc nhìn Tô Khê còn đứng ở cửa, đơn giản trả lời, "Ở nhà họ Tô."
"Vì sao cậu lại tới đó? Mình có việc muốn nói với cậu, mình biết một luật sư, trước đây đã từng xử lý qua rất nhiền vụ án lớn liên quan đến quyền thừa kế tài sản, nói không chừng anh ta có thể giúp được cậu."
Tô Yểu ngay lập tức mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-y-lung-lay-xin-ngai-tong-giam-doc-bot-gian/2316913/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.