Lục Đông Đình dựa vào ghế, một tay cầm chén trà, tay kia thì cầm điếu thuốc đưa lên môi mỏng, giơ tay cũng có loại cảm giác phong độ.
Nhưng mà khói thuốc lá lượn lờ mông lung không thấy rõ ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của anh, chỉ cảm thấy lạnh lùng nghiêm nghị mà nguy hiểm.
Mặc dù có người sốt ruột đến độ giậm chân, anh vẫn bất động không nhanh không chậm vững như núi.
Cô chỉ sợ Lục Đông Đình từ chỗ Tề Đông Lâm điều tra ra cái gì đó, phát hiện Tô Yểu vì muốn lấy được di sản và cổ phần trong công ty mà tính toán anh, tình huống đó sợ là chỉ có hại chứ không có lợi cho Tô Yểu.
Nếu như Tề Tông Lâm không có biện pháp nào khác giúp Tô Yểu giải quyết việc này, đến lúc đó ngay cả bên phía Lục Đông Đình cũng không giúp được gì... Tô Yểu thật đúng là rơi vào ngõ cụt.
Huống chi Lục Đông Đình là người thâm sâu như vậy, có ai dám xác định anh ta có thể làm gì Tô Yểu hay không?
Trong lòng Cố Liên Y rối bời, miễn cưỡng cười lên, nói với Ninh Khâm: "Em sang chỗ anh."
Nói xong lách vào ghế ngồi lấy túi sách, Tô Yểu thấy cô ta định đi, hỏi: "Cậu muốn đi?"
Cố Liên Y cắn cắn môi, không biết mở miệng làm sao, chỉ nói: "Ninh Khâm ở phòng đối diện, các người bàn luận trước, mình đi tìm anh ấy."
Nói xong, nghiêm túc nhìn thoáng qua Tô Yểu, thoáng chốc Tô Yểu hiểu ý của cô ta.
Ninh Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-y-lung-lay-xin-ngai-tong-giam-doc-bot-gian/2316910/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.