Editor: Xiu Xiu
Lục Đông Đình này, bạn dò xét lòng dạ của anh ta, chạm không kịp thâm trầm của anh, anh lớn hơn Tô Yểu chín tuổi, cô lại không nhìn tới, những năm tháng gian truân anh đã trải qua thế nào, liền không bằng anh.
Cho dù xử lý chuyện lớn trong thương trường, vẫn là quan hệ nam nữ, anh có đầy đủ năng lực thành thạo.
Mà Tô Yểu, dù sao cũng là cô gái còn trẻ, cô có thể thành thục đến vứt bỏ hết thảy được ăn cả ngã về không như dân cơ bạc, nhưng lại ngây thơ đến mức vì bị người khác phái khiêu khích mà mặt đỏ tai hồng.
Tô Yểu lại muốn người như anh, lúc giao huấn người khác thì lợi hại, lúc im lặng cũng có thể làm cô luống cuống.
Ví như, sau khi Lục Đông Đình nói câu kia, cứ như vậy lẳng lặng nhìn cô, cũng không nói gì, dường như muốn quan sát sự quẫn bách của cô để tìm niềm vui.
Tim cô đập bang bang ầm loạn, theo bản năng dường như nhanh hơn lý trí của cô một bước, lúc cô ý thức được, chính mình đã thốt ra: “Nếu muốn câu dẫn anh, dường như không mặc càng hiệu quả hơn.”
Trong đầu cô nghĩ lung tung, vì sao anh phải làm thế? Không phải anh muốn dùng lý lẽ rõ ràng để phân rõ giới hạn quan hệ giữa anh và cô à? Cô đã dừng tay, vì sao anh vẫn giống như hiện tại đối với cô vô cùng ái muội thân thiết?
Đầu óc cô có chút không rõ ràng lắm, trong suy nghĩ có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-y-lung-lay-xin-ngai-tong-giam-doc-bot-gian/2316857/chuong-65-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.