Nó, hắn, Hoàng Bảo còn có cả Phong Vũ được đưa vào phòng cấp cứu. Hắn và Hoàng Bảo chỉ bị thương ngoài da nên chỉ cần băng bó sơ qua là xong.Nhưng nó và Phong Vũ thì không như vậy, đặc biệt là nó, nó bị thương rất nặng. Nó đã được đưa vào phòng cấp cứu hơn 20 phút rồi, các bác sĩ, ytá cứ chạy ra chạy vào liên tục khiến cho tất cả mọi người đều rất lolắng. Thêm được 20 phút nữa thì tất cả mọi người đều được biết Phong Vũđã qua cơn nguy hiểm nhưng còn nó thì vẫn không biết được tình hình sẽra sao. Đột nhiên, một cô y tá chạy ra đến bên chỗ tụi hắn, hỏi: - Xin hỏi ở đây có ai có nhóm máu O không? Hiện bệnh nhân đang thiếu máu.
Tụi hắn lo lắng không biết làm sao khi ở đây chẳng có ai là có nhóm máu O cả. Bất chợt, một giọng nói cất lên sau lưng:
- Tôi.
Tất cả mọi người đều quay lại nhìn và ngạc nhiên, là Gia Nghi. Cô ta tiến đến bên cô y tá nói:
- Tôi nhóm máu O.
- Được, vậy cô đi theo tôi.
Nói rồi, Gia Nghi đi theo cô y tá bước vào phòng cấp cứu. Saukhoảng 10' sau, Gia Nghi bước ra, cô ta tiến đến chỗ tụi hắn đang đứng,nói:
- Trình trạng của Bảo Phương đã tốt hơn rồi.
- Ừm, cảm ơn cô. - Uyên nói.
- Tại sao cô lại muốn cứu nó? - Duy hỏi.
- Tại vì tôi muốn chuộc tội nhưng có lẽ bao nhiêu đây không đủ. - Nghi nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/2868673/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.