5.30 a.m Nó giật mình nhìn lên trời. Sắp sáng rồi, nó lê thân lạnh buốt vào nhà chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn. Quần áo nó đã ướt hết, toàn thân nó cứ run cầm cập nhưng nó không dám lên phòng thay quần áo, nó sợ khi nó mở cánh cửa đó ra thì một cảnh tượng mà nó không muốn thấy sẽ xuất hiện. Nó không dám phát ra bất kỳ một tiếng động nào dưới bếp, nó cố gắng làm thật nhẹ nhàng, nó sợ hắn sẽ thức giấc. Hôm qua hắn đã uống rất nhiều rượu nên chắc chắn sáng ra sẽ rất đau đầu, nó pha một cốc cafe cho hắn. Dọn đồ ăn sáng ra bàn xong thì cũng đã 6h30, nó lại lê thân mình ra vườn đợi.
Hắn thức giấc thì đầu đau như búa bổ, nhìn sang bên cạnh mình là Nghi đang ngủ. Hắn cười khẩy thì ra tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm qua đều là sự thật không phải là mơ. Gia Nghi mở mắt ra nhìn hắn và nói:
- Anh tỉnh rồi à.
- Ừm, từ nay trở về sau em dọn về đây ở luôn đi.
- Được không anh, Bảo Phương vẫn còn ở đây mà, dù gì cô ấy cũng là vợ anh. - Nghi cố tình nhắc đến chuyện của nó.
- Em đừng lo, từ nay em hãy coi cô ta như người ở, muốn làm gì thì làm. Từ nay em sẽ là bà chủ ở đây chứ không phải cô ta.
- Nhưng cô ta và anh vẫn chưa ly hôn mà.
- Anh và cô ta đã ly hôn rồi, ly hôn từ ngày cưới cô ta về rồi. Một lát anh đem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/122181/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.