Đã hai tuần kể từ ngày nó từ Bến Tre về Vĩnh Long, hắn thì hằng ngày vẫn đi làm, trưa ăn cơm cùng vợ, tối cố gắng về sớm vì vợ yêu. Tình cảm vợ chồng của nó và hắn ngày càng thắm thiết nhưng nó vẫn luôn có cái gì đó không an tâm, nó vẫn cứ lo nó và hắn dễ hợp thì liệu có dễ tan... 8.00 a.m tại sân bay Vĩnh Long.
- Chào Uyên, lâu ngày không gặp em? - Hoàng Bảo bước ra và nói.
- Chào mừng anh trở về. - Uyên tươi cười.
- Mừng năm mới vui không?
- Rất vui anh à, đã 3 năm rồi nhỉ? Anh nghĩ có nên nói sự thật chưa?
- Ừm, chắc cũng đã đến lúc nói rồi đấy.
- Ừ, em mong là Bảo Phương nó sẽ không quá sốc.
- Em là bạn thân của Phương mà cũng không biết con người thật của nó hả?
- Em biết chứ nhưng em vẫn rất lo.
- Thôi thì cũng đành, cứ nói sự thật thôi.
- Ừ.
Nói rồi cả hai cùng bước ra xe, vừa lên xe Uyên đã lấy điện thoại và gọi cho nó.
Reng...Reng...Reng...
- Alo, bạn hiền. - Nó tí tửng.
- Hôm nay mày rảnh không? - Uyên hỏi.
- Dĩ nhiên là rảnh rồi, rất rảnh nữa là đằng khác.
- Vậy hôm nay tao hẹn mày đi chơi, chịu không?
- Chịu, dĩ nhiên là chịu rồi. Lâu lâu mới được phó chủ tịch của Flower mời đi chơi mà.
- Cái con này, lúc nao cũng giỡn được.
- Hihi...
- 9h30' tại cà phê Winter nha!
- Ừ.
- Vậy mày chuẩn bị đi, nhớ nói ông chồng đáng kính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/122176/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.