6.00 p.m Nó bước xuống nhà với tranh phục vẫn như thường lệ - quần jean và áo sơ mi, tóc cột cao gọn gàng. Hắn nhìn nó lắc đầu rồi nói:
- Cô làm tôi chướng mắt thật đấy!
- Làm gì chướng mắt, em thấy trang phục em mặc cũng được mà. - Nó hỏi lại.
- Được với cô chứ không được với tôi, hiểu chưa. Hôm nay tôi nhất định phải bắt cô mặc váy.
- Thôi, mặc vậy khó chịu lắm.
- Tôi không cần biết. Còn bây giờ có đi hay không?
- Đi chứ, đi chứ.
- Vậy đứng đây làm gì.
- Tại anh đứng đây chứ bộ.
- Nhanh lên.
Nói rồi hắn bỏ đi trước, hắn dẫn nó ra xe. Nó đứng nhìn chiếc xe rồi ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, em nhớ xe của anh là xe tay ga mà sao bây giờ đổi thành xe hơi rồi.
- Có gì đâu, bộ cô tưởng tôi chỉ có một chiếc thôi à. À, quên nói với cô ngoài việc tôi là con trai của giám đốc đài truyền hình như cô đã biết thì tôi còn có một công ty riêng đấy, dầu không lớn cho lắm.
- Dạ. - Nó trả lời như không có gì là ngạc nhiên cả.
- Bộ cô không ngạc nhiên hả? - Hắn hỏi lại nó với vẻ vô cùng ngạc nhiên khi nó là người đầu tiên không ngạc nhiên trước hắn.
- Có gì đâu mà ngạc nhiên, em cũng có công ty mà. Bộ anh không biết à? Em tưởng mẹ đã nói với anh rồi chứ.
- Tôi không hề biết.
- Thôi, em hỏi anh giờ có đi chơi không?
- Dĩ nhiên là có.
Hắn chở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/122169/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.