• Một năm sau…
Ọe… ọe…
Lam Xảo Nhiên cắm mặt xuống bồn rửa bát do cơn buồn nôn đang kéo đến, nhưng chẳng nôn được thứ gì vì trong dạ dày hoàn toàn trống rỗng. Hiện tại đã gần sáu giờ tối, cô vừa đi làm trở về và định dùng cơm, nhưng khi vừa bước vào ngửi mùi thức ăn trên bàn lập tức thành ra thế này.
Sau đó, Xảo Nhiên mở tủ lạnh lấy trái cây nhai nuốt, bịt mũi chạy khỏi phòng bếp.
Lúc này, cô ngồi xuống sofa phòng khách và sắc mặt như chợt nhận ra điều gì đó, vừa sửng sờ, hoang mang vừa lo lắng, lẩm bẩm:
“ Chu kỳ kinh nguyệt của mình cũng trễ, Dung Diệp và chị Cửu Ly bị nghén cũng nôn ói, có khi nào? ”
Lam Xảo Nhiên nhăn nhó, sực nhớ đến việc Hề Dung Diệp và Trầm Cửu Ly mang thai bị nghén, cô thế này cũng giống lắm chứ?
Có điều, cô chưa chuẩn bị tinh thần sẵn sàng làm mẹ, tuy hiện tại cô đã được thăng chức trưởng phòng Marketing, việc kinh doanh cá nhân cũng vô cùng thuận lợi và sắp mở thêm nhà hàng thứ hai.
Thế nhưng, phải hai hoặc ba năm nữa cơ.
“ Vu Duẫn, anh giở trò đúng không? ”
Lam Xảo Nhiên vừa nói, vừa đứng dậy bước nhanh về hướng cầu thang, định lên phòng lấy áo khoác đi mua que thử thai, sắc mặt có chút hậm hực đối phương.
Từ khi biết Khưu Đông Bách được làm ba, Vu Duẫn anh có đề cập đến việc sinh con sớm hơn dự định. Và khi Đinh Tẫn Dực thông báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592844/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.